← Ch.0998 | Ch.1000 → |
Diêm Xuyên, Q.∪.ỷ Cốc Tử nhìn nhau một cái, vẻ mặt không rõ nhìn về phía Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa.
- Phần Mộ tiên sinh, chuyện gì thế này? Không phải tiên sinh nói, hai trăm lần ngộ tính sao? Còn là hai trăm lần trở lên?
Q.∪.ỷ Cốc Tử không biết phải nói gì nữa.
Điều này căn bản không giống với lời Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa đã nói. Điều này cũng quá vô căn cứ?
Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa bỗng nhiên lúng túng một trận:
- Hả? Ha ha ha, ta cũng chỉ nghe nói, chỉ nghe nói mà thôi! Đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc với không mạng chi hồn!
Diêm Xuyên:... !
Q.∪.ỷ Cốc Tử:... !
Hai trăm lần ngộ tính, xem ra đã sai. Sự thực chứng minh, Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa nói phóng đại lên.
- Quên đi, loại phân thân này chung quy có chút kỳ lạ. Không có cảm xúc, không có tâm tình, toàn bộ là lý trí, ngộ tính. Đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy, nếu như tình cảm hai vị phong phú, chuyển hóa lại càng nhiều!
Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa lập tức an ủi nhằm xoay chuyển tình thế bất lợi.
Diêm Xuyên và Q.∪.ỷ Cốc Tử hai mặt nhìn nhau, cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Trên chiếc bình màu vàng kim viết
——
Trong bình màu vàng kim cũng là không mạng chi hồn, nhưng có thêm một ít truyền thừa của ta. Hy vọng các ngươi có thể lợi dụng tốt phần truyền thừa này!
——
Truyền thừa của vị tiền bối thân hóa luân hồi kia sao?
Ánh mắt Q.∪.ỷ Cốc Tử, Diêm Xuyên đều sáng ngời. Nhưng bọn họ chỉ cảm thán một hồi, cũng không hề đánh chủ ý vào cái bình màu vàng kim kia.
- Hai vị, ta lấy cái bình màu vàng kim. Hai vị mỗi người một bình bạc đi!
Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa có chút áy náy nói.
- Được rồi!
Diêm Xuyên và Q.∪.ỷ Cốc Tử thoáng cười khổ một hồi nói.
- Hai vị, lần này ta thật sự không nói trước được. Vô cùng xin lỗi, tương lai lại bồi tội. Khối ngọc phù này ta cho hai vị. Hai vị bóp nát ngọc phù thì có thể trở về. Tại hạ xin cáo từ trước!
Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa có chút ngượng ngùng nói.
- Được!
Hai người gật đầu một cái.
Cầm lấy cái bình màu vàng kim, Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa đạp không, nhảy vào trong một đạo luân hồi, trong chớp mắt biến mất không thấy nữa.
- Luân hồi?
Diêm Xuyên và Q.∪.ỷ Cốc Tử nhìn đạo luân hồi kia một hồi nhíu mày.
Q.∪.ỷ Cốc Tử nhìn bốn đạo luân hồi vây quanh mình, lông mày hơi nhíu lại. Một lát sau hắn nói:
- Thánh Vương, thần có một ý nghĩ!
- Ồ?
- Thần muốn cứu sống Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám!
Q.∪.ỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Cứu sống?
- Vâng, Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám ngày xưa là một mặt u ám do thần hiểu lầm mà hình thành. Sau khi vạn yểm luyện tâm, Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám đã không còn oán hận Thánh Vương nữa. Nỗi oán hận này cũng đang tan đi, càng ngày càng ít, mãi đến tận khi biến mất. Nhưng chung quy hắn còn sót lại một tia tàn dư. Thần muốn cứu sống hắn!
Q.∪.ỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Tiên sinh muốn làm gì?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Hắn có tất cả ý nghĩ của thần. Hơn nữa, hắn so với thần càng không chừa thủ đoạn nào. Hắn là hóa thân của ác ma âm u. Nhưng sau vạn yểm luyện tâm, hắn sẽ không còn uy h.ï.ế.p đến thần, cũng như không còn uy h.ï.ế.p đến Đại Trăn nữa. Thần muốn để hắn tiến vào trong một đạo luân hồi này!
Q.∪.ỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Cho hắn đi thế giới đại ác, hoặc là thế giới đại thiện sao?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, lấy phương pháp soán mạng diễn sinh, để hắn xoay người tại một trong hai thế giới. Trước mắt thần chỉ biết luân hồi thế giới thứ nhất và đại thế giới. Hai luân hồi khác, thần cũng không quen. Không phải đại ác chính là đại thiện, để hắn thành một quân cờ mai phục của Đại Trăn tỏng tương lai!
Q.∪.ỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
Nhìn Q.∪.ỷ Cốc Tử, Diêm Xuyên hít sâu một cái, cuối cùng gật đầu nói:
- Được!
- Thần muốn xin Thánh Vương một thứ cho Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám!
Q.∪.ỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
- Ý tiên sinh muốn nói, thú hệ kim?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, thú hệ kim! Thú lực của thần hệ kim vô cùng mạnh. Thần biết nó có tác dụng lớn đối với Thánh Vương, nhưng... !
Q.∪.ỷ Cốc Tử cau mày nói.
Két!
Diêm Xuyên xoay tay lấy ra một cái táng thiên đồng quan. Tiếp đó hắn đổ từ bên trong ra một hình người kim loại màu bạc.
- Trẫm tin tưởng tiên sinh!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vâng!
- Trước hết hãy hồi phục bản thân đến trạng thái tốt nhất đã!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Q.∪.ỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Hai người ngồi khoanh chân. Bọn họ ngồi suốt một tháng. Sau một tháng, hai người mới khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Sau một tháng, Diêm Xuyên nhìn Q.∪.ỷ Cốc Tử.
Trong cơ thể, Q.∪.ỷ Cốc Tử lại chậm rãi phun ra từng luồng hắc khí.
- Ta vẫn chưa tiêu vong sao? Ha ha ha, Q.∪.ỷ Cốc Tử, ngươi lại không để ta tiêu vong sao?
Trong hắc khí truyền ra giọng nói của Q.∪.ỷ Cốc Tử tà ác ngày xưa.
Hắc khí chậm rãi phun ra, dần dần bay vào trong cơ thể của thú hệ kim.
Thú hệ kim bị Diêm Xuyên hủy diệt ý thức, lúc này vừa vặn bị Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám làm tu hú chiếm tổ chim khách.
†.h.â.ᥒ †.h.ể màu bạc trước kia dần dần biến thành màu đen.
Lực lượng tà ác của Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám quá mạnh mẽ.
Ầm!
Quanh thân Q.∪.ỷ Cốc Tử run rẩy mạnh. Sau đó Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám hoàn toàn tách ra.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Thú hệ kim chậm rãi vặn vẹo †.h.â.ᥒ †.h.ể. †.h.â.ᥒ †.h.ể kim loại trước kia đột nhiên hòa tan, trở thành trạng thái giống như kim loại lỏng. Sau đó, kim loại trạng thái lỏng kia từ từ biến th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h dáng của Q.∪.ỷ Cốc Tử.
Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám, thân thú hệ kim.
- Ha ha ha, †.h.â.ᥒ †.h.ể thật mạnh mẽ, thật mạnh!
Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám hưng phấn kêu to.
Tiếp đó Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám nhìn hai người.
Thời điểm nhìn thấy Diêm Xuyên, chân mày Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám nhíu lại. Hắn không còn oán hận ngày xưa. Hắn nhìn Diêm Xuyên đã không còn hận thù nữa.
- Diêm Xuyên, ngươi là truyền nhân của lão sư, nhưng đừng phụ lòng kỳ vọng của lão sư. Bách Nghiệp, năm đó ta hiểu lầm hắn, hắn là một nam nhân!
Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám trịnh trọng nói.
- Sư thúc yên tâm! Ta sẽ không phụ lòng kỳ vọng của gia gia. Hơn nữa mối thù của gia gia, cuối cùng có một ngày, ta sẽ báo!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Mối thù của lão sư? Bất kể là ai, cũng đừng mong sống sót!
Ánh mắt Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám đột nhiên xuất hiện một tia âm lãnh.
Ba người gật đầu một cái.
Nhìn hai người, Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám hít sâu một cái nói:
- Tất cả hoàn toàn dựa vào vận khí. Chờ tới thời điểm bốn giới hợp nhất, chúng ta sẽ gặp mặt!
- Bảo trọng!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Bảo trọng!
Q.∪.ỷ Cốc Tử cũng trịnh trọng nói.
Gật đầu một cái, Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám nhìn bốn luân hồi, đạp không tiến vào bên trong một luân hồi.
Trong chớp mắt, Q.∪.ỷ Cốc Tử Hắc Ám bị thông đạo luân hồi hút vào không còn hình bóng.
Diêm Xuyên, Q.∪.ỷ Cốc Tử trầm mặc một hồi.
- Bắt đầu đi! Từng người luyện hóa!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Q.∪.ỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Hai người lấy ra một cái bình bạc, tiếp đó mở nắp bình ra quay miệng về phía trong, há miệng hút vào.
Không mạng chi hồn bên trong bị hút vào trong cơ thể hai người.
Hai người lại ngồi khoanh chân, nhắm mắt luyện hóa.
Một lần luyện hóa này lại là thời gian ba tháng.
← Ch. 0998 | Ch. 1000 → |