Truyện:Triệu Hoán Thần Binh - Chương 0896

Triệu Hoán Thần Binh
Trọn bộ 1989 chương
Chương 0896: U linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1989)

Trong tiệm đạo cụ m.⩜ p.h.á.p La Lạp, khi Vu Nhai nghe tin này thì rất căng thẳng. Trong lòng Vu Nhai trông mong M.⩜ p.h.á.p đế quốc sẽ đồng ý yêu cầu của Thất hoàng tử, vậy là hành động của hắn xem như thắng lợi. Vu Nhai không ngờ sự việc sẽ phát triển dến một bước này, hắn chỉ vạch kế hoạch nhưng không theo kịp thay đổi.

Dù thế nào thì thay đổi này khiến Vu Nhai thấy hy vọng cứu người.

Nói thật là tuy lúc trước Vu Nhai lên kế hoạch nhưng hắn không quá nắm chắc, hiện tại rốt cuộc có hy vọng.

- U Linh Ma Kiếm đại nhân, M.⩜ p.h.á.p đế quốc đã công khai thanh minh, ngày mai sẽ trả lời yêu cầu của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc.

Độc Cô Đoạn Vân phục U Linh Ma Kiếm đại nhân sát đất. Không nói gì khác, ngày hôm qua dưới loại tình huống kia U Linh Ma Kiếm đại nhân có thể thuận lợi á.ɱ s.á.† m.⩜ đ.ạ.ℴ sư thiên giai rồi thong dong rời đi, kỹ thuạt á.ɱ s.á.† đáng sợ kiểu này Độc Cô Đoạn Vân học cả đời cũng không thành công.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Vừa lúc, tối hôm nay nghỉ ngơi!

Độc Cô Đoạn Vân cũng nở nụ cười. U Linh Ma Kiếm đại nhân đột nhiên ngừng g.ï.ế.✝ người thì M.⩜ p.h.á.p đế quốc sẽ suy đoán như thế nào? Ha ha, chắc chắn sẽ cho rằng Thất hoàng tử chờ kết quả nên ngừng hành động. Như vậy khả năng M.⩜ p.h.á.p đế quốc muốn xem ký ức của Thất hoàng tử càng lớn.

Tiếc rằng kết quả không như ý người.

Ngày hôm sau, khi Vu Nhai lần đùa tiên có hứng thú nghe ngóng tin vỉa hè thì nghe được một tin tức.

- M.⩜ p.h.á.p đế quốc vì biểu thị tôn trọng của đại quốc chúng ta với sứ đoàn Huyền Binh đế quốc nên sẽ không tìm tòi ký ức. Chúng ta tạm thời tin tưởng thành ý của Huyền Binh đế quốc, tin bọn họ sẽ không làm chuyện này, hy vọng các dân chúng cũn tạm tin vào bọn họ, tin khả năng làm việc của đế quốc. Năm người sứ đoàn Huyền Binh đế quốc không thể giao dịch được, bọn họ xông vào thánh địa Quang Minh thần điện ta, mưu đồ ăn cắp thánh vật nên phải bị †.h.ï.ê.∪ ©.h.á.ÿ, đây là sự thật không tha chất vấn. Tất cả công dân đế quốc hãy yên tâm, s.á.† †.h.ủ không tiêu dao được bao lâu, chỉ cần hắn còn ở trong đế đô thì sẽ có ngày bị chúng ta †.ử h.ì.ᥒ.h.

Sự việc rất rõ ràng, trải qua chuyện công chúa Nguyệt Lâm Sa khiến Quang Minh thần điện, M.⩜ p.h.á.p đế quốc không dám làm bậy. Nói sao thì Nguyệt Lâm Sa là người nhà, chỉ mất mặt trước người nhà. Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc thì khác, nếu không tìm thấy s.á.† †.h.ủ trong ký ức của bọn họ thì chẳng những trả giá tiền cược lớn mà còn mất hết mặt mũi.

Dù sao s.á.† †.h.ủ ở trong M.⩜ p.h.á.p đế đô, bọn họ không vội vàng.

Nếu đã quyết định rồi thì không cần nghi ngờ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc nữa, tạm thời biểu thị tin tưởng bọn họ, không có lý do gì buộc họ giao ra nữ nhân đáng ngờ và chặn dân chúng giận dữ lại.

Bâ giờ điều M.⩜ p.h.á.p đế quốc cần làm là dốc hết sức bắt s.á.† †.h.ủ kia.

- U Linh Ma Kiếm đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm sao?

- Cứ hành động theo kế hoạch.

Độc Cô Đoạn Vân nuốt nước miếng nói:

- Nhưng sợ là tối hôm nay sẽ vô cùng nguy hiểm. Không phải ta không tin thực lực của đại nhân mà là M.⩜ p.h.á.p đế quốc sẽ điều động m.⩜ đ.ạ.ℴ sư thánh giai, có gió thổi cỏ lay gì là sẽ xảy ra chuyện.

- Buổi tối sao? Ai nói ta g.ï.ế.✝ người buổi tối? Hôm nay ta sửa lại ban ngày, bây giờ ta muốn g.ï.ế.✝ người.

Vu Nhai cười như ác ma dưới địa ngục.

- Quang Minh thần điện, rất tốt, rất tốt. Hôm nay ta g.ï.ế.✝ thẳng người của các ngươi. Nếu Nguyệt Lâm Sa, Thất hoàng tử không có tác dụng gì thì ta không cần g.ï.ế.✝ người thay bọn họ nữa. Bây giờ ta sẽ g.ï.ế.✝ người vì mình.

- U Linh Ma Kiếm đại nhân, xin đừng xúc động!

- Yên tâm, ta sẽ không xúc động. Ta g.ï.ế.✝ người và song song với đó là cứu người.

B.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h Vu Nhai trở về bình tĩnh, hắn liếc Độc Cô Đoạn Vân một cái, nói:

- Cho ta biết thánh quang ma kỵ đoàn của quang minh thánh nữ Lộ Luân Na cư trú ở đâu? Ta muốn xử nhất là thánh quang ma kỵ đoàn thuộc về quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.

- Cái này...

Độc Cô Đoạn Vân rất muốn khuyên nhu Vu Nhai nhưng cuối cùng không nói nên lời, báo cáo vị trí thánh quang ma kỵ đoàn cư trú cho hắn biết.

Độc Cô Đoạn Vân vẫn lặp lại câu cũ:

- U Linh Ma Kiếm đại nhân, người muốn bắt chước công chúa Nguyệt Lâm Sa sao? Vô dụng, tín ngưỡng ma kỵ sĩ của Quang Minh thần điện rất vững chắc, người không thể lấy ký ức của bọn họ. Dù đại nhân có được ký ức cũng không thể công khai, càng không có khả năng khống chế bọn họ. Về mặt này M.⩜ p.h.á.p đế quốc rất đáng sợ, Huyền Binh đế quốc chúng ta nhiều lần thử dùng cách này xâm nhập cơ cấu quan trọng nhưng đều thất bại. Nếu bọn họ bị khống chế thì ý thức sẽ tan vỡ.

- Ai nói muốn tìm tòi ký ức của bọn họ? Ta chỉ đơn thuần muốn g.ï.ế.✝ người.

Vu Nhai lại mặc áo m.⩜ p.h.á.p sư phong hệ, mở miệng nói:

- Hơn nữa không có ký ức thgì không còn cách nào khác sao? Ví dụ như không gian giới chỉ.

- Cái này... Không thể... Nào...

Độc Cô Đoạn Vân không ngờ U Linh Ma Kiếm đại nhân sẽ nói lời ngớ ngẩn như vậy. Ký ức còn không lấy được thì nói gì đến không gian giới chỉ? Nơi này không phải Huyền Binh đế quốc. Huyền Binh đế quốc chỉ biết dùng không gian giới chỉ, không thể đặt vài mệnh lệnh. M.⩜ p.h.á.p sư có tinh thần lực cường đại, nếu bọn họ bị g.ï.ế.✝ thì chưa chắc mở được không gian giới chỉ.

Dù có thể mở ra thì bên trong có ấn ký Quang Minh thần điện, khi đó chẳng phải là sẽ bị bắt sao?

Khi Độc Cô Đoạn Vân định nhắc nhở U Linh Ma Kiếm đại nhân thì không thấy bóng người. Lòng Độc Cô Đoạn Vân nặng trĩu ưu tư. Quá nguy hiểm, nếu U Linh Ma Kiếm đại nhân thật sự có thể g.ï.ế.✝ người thánh quang ma kỵ đoàn, nếu muốn làm gì không gian giới chỉ thì sẽ bị phát hiện, theo dõi ngay. Làm sao đây? Đành chịu, bây giờ Độc Cô Đoạn Vân chỉ có thể chờ đợi.

Độc Cô Đoạn Vân không biết rằng Vu Nhai không ngốc như vậy, hắn có Tiểu Hắc nghịch thiển.

Vu Nhai mặc áo m.⩜ p.h.á.p sư phong hệ đi trên đường nặng nề đầy áp lực. Ban ngày M.⩜ p.h.á.p đế đô sáng sủa nhưng vì sự kiện s.á.† †.h.ủ mà phủ một tầng bóng ma. Chuyện hôm nay Vu Nhai cần làm là mở rộng cái bóng ra.

- Đúng vậy! Chúng ta là người Huyền Binh đế quốc, chúng ta rất khâm phục s.á.† †.h.ủ kia, có thể g.ï.ế.✝ chóc trong M.⩜ p.h.á.p đế đô đến mức này. Sướng, quá sướng, dù sao lão tử phải ©.h.ế.†, g.ï.ế.✝ một người là đủ, g.ï.ế.✝ hai người là lời!

Trên đường Vu Nhai đi tới thánh quang ma kỵ đoàn Quang Minh thần điện chợt nghe đoạn nói trên. Đám đông vây kín chật như nêm cối, bên trong phát ra tiếng hét thê thảm. Vu Nhai ngẩn người, chợt nhớ Độc Cô Đoạn Vân từng nói vì sự kiện g.ï.ế.✝ người nên vài lực lượng thuộc M.⩜ p.h.á.p đế đô ẩn núp trong M.⩜ p.h.á.p đế quốc bị đào ra.

- Bắt đầu từ các ngươi đi.

Chương (1-1989)