Truyện:Võ Đạo Đan Tôn - Chương 0775

Võ Đạo Đan Tôn
Trọn bộ 1338 chương
Chương 0775: Chỉ mành treo chuông (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1338)

. (2)

Mặt nạ qủy rất k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, như mài bằng xương khô, thô ráp, kỳ dị, làm người nhìn run sợ. Mặt nạ lại chứa tang thương bể dâu cuả năm tháng, đôi mắt nam nhân thê lương nhìn thấu tất cả.

Lâm Tiêu, Lý Dật Phong ngây người:

- Là hắn!

Lâm Tiêu, Lý Dật Phong từng gặp nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ trong cổ địa Thái Thần, cứu bọn họ từ tay Huyết Thứu đạo nhân.

Lâm Tiêu khó hiểu thầm nghĩ:

- Sao hắn ở đây?

Tất cả quá trùng hợp, vì sao mỗi lần Lâm Tiêu gặp nạn là nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ sẽ xuất hiện? Hay đối phương có mục đích bí ẩn nào đó?

Lão nhân bịt mặt hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Ai đó? Giả thần giả q.∪.ỷ!

Lão nhân bịt mặt không nói nhiều với nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ, hai tay lão khua loạn liên tục, vô số cột sáng chân nguyên đen nhanh chóng rụt về muốn ᥒ.g.h.Ï.ề.ᥒ ᥒ.á.† Lâm Tiêu trong đó.

Lão nhân bịt mặt sợ nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ đột nhiên xuất hiện phá hoại nhiệm vụ của lão.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ giơ tay lên.

Một cột sáng đen nhanh như chớp bắn ra từ lòng bàn tay đ.â.ɱ mạnh vào cột sáng chân nguyên đen bao phủ Lâm Tiêu.

Lão nhân bịt mặt hừ lạnh một tiếng:

- Bằng vào ngươi mà mơ phá Ma Vực Tù Lao của ta? Không biết tự lượng sức!

Ánh sáng Ma Vực Tù Lao càng chói lòa, khí lưu màu đen thổi quét tạo lên sóng triều mênh ɱ.ô.ᥒ.g, chắn lại ánh sáng xám.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ ánh mắt bình tĩnh quát to:

- Thái Thần Phá Tà!

Cột sáng xám nổi lên phù văn kỳ lạ rậm rạp. Những phù văn rất k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, mỗi một phù văn toát ra hơi thở siêu đáng sợ. Có phù văn gia ốc, uy lực cột sáng xám tăng nhiều, toát ra ánh sáng ɱ.ô.ᥒ.g lung xuyên qua lồng giam màu đen.

Ầm ầm ầm!

Trong tiếng nổ đinh tai, Ma Vực Tù Lao như trứng đập đá, vỡ tan nát thành khí lưu đen bay bốn phương tám hướng.

Lão nhân bịt mặt kinh hoàng hét chói tai:

- Cái gì? Không thể nào!

Lão nhân bịt mặt trợn tròn mắt, lão không tin nổi điều đã thấy.

Ma Vực Tù Lao là bí kỹ thiên giai, sao có thể dễ dàng bị người hủy diệt.

Lão nhân bịt mặt lấy lại tinh thần ngay, người bốc cháy chân nguyên đen.

- ©.h.ế.† đi!

Lão nhân bịt mặt như sợi tơ đen kỳ dị xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, xuống tay g.ï.ế.✝ người, mặc kệ nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ.

Mục tiêu của lão nhân bịt mặt là Lâm Tiêu, chỉ cần g.ï.ế.✝ hắn thì hoàn thành nhiệm vụ, lão không quan tâm những chuyện khác.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ cũng hành động:

- Muốn ©.h.ế.†!

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, va chạm một chưởng với lão nhân bịt mặt.

Hai bên thụt lùi trăm thước.

Hai đòn công kích va chạm gây ra bão khí lưu tứ tan, Lâm Tiêu lại bị đánh bay ra sau, khóe môi tràn m.á.∪.

Lão nhân bịt mặt lạnh băng nhìn nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ:

- Thì ra ngươi cũng là Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong.

Lão nhân bịt mặt lạnh lùng nói:

- Cút xa chút, nếu không ta g.ï.ế.✝ luôn cả ngươi!

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ khan giọng nói:

- Vậy sao? Có giỏi thì ngươi đến đi.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ thiêu đốt chân nguyên.

Lâm Tiêu cảm nhận sát khí, căm hận từ giọng nói của nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ lạnh nhạt nói với Lâm Tiêu:

- Ngươi lùi ra xa chút.

Lâm Tiêu nghe lời thụt lùi.

- Vâng!

Lão nhân bịt mặt bay tới:

đi đâu?

Thân hình như mộng như ảo, nhẹ nhàng kỳ dị, lão nhân bịt mặt như q.∪.ỷ biến mất trong cảm giác của mọi người, không thể bắt giữ.

- Hừ! Cút ra!

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ xòe tay, các kình khí xám bắn ra, kéo lão nhân bịt mặt ra ngoài.

- Muốn ©.h.ế.†!

Lão nhân bịt mặt nổi giận, biết nếu không đánh lui nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ thì lão không g.ï.ế.✝ Lâm Tiêu được. Lão nhân bịt mặt tấn công nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ dồn dập.

Ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên đánh nhau qua hơn trăm chiêu. Các chân nguyên đen và xám bắn tung, trùng kích trong thiên địa. Tầng mây bão trên đầu mọi người bị đánh tan tác, khắp nơi là vòi rồng đen xoay tít, rất là cuồng bạo.

Đông Phương Nguyệt Linh đang dánh nhau với nam nhân trung niên lộ vẻ mặt kinh sợ:

- Mạnh quá!

Thực lực của lão nhân bịt mặt, nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ trên cơ Đông Phương Nguyệt Linh, nam nhân trung niên, rất chi là đáng sợ.

Trong phút chốc Đông Phương Nguyệt Linh, nam nhân trung niên, nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ, lão nhân bịt mặt đánh nhau túi bụi. Hai phe lực lượng ngang nhau.

Lâm Tiêu lùi ra xa, sợ đem lại nguy hiểm cho đám người Đông Phương Nguyệt Mính nên hắn không trở về Cụ Phong Ưng. Lâm Tiêu đứng ở chỗ khác chữa vết thương trên người, mắt nhìn chằm chằm quan sát tình huống.

Chớp mắt hai bên đánh hơn trăm chiêu.

Nam nhân trung niên đối chiến với Đông Phương Nguyệt Linh thầm sốt ruột:

- ©.h.ế.† tiệt, rõ ràng sắp thành công nhưng vì sao đột nhiên xuất hiện một cường giả như vậy? Không biết c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ bên Quận vương Tương Thiên Thần sao rồi? Nếu đám Quận vương Hiên Dật quay về thì nguy.

Lão nhân bịt mặt đánh với nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ cũng nghĩ đến điều này.

Đánh mãi không thắng, mặt lão nhân bịt mặt vặn vẹo, hét to một tiếng:

- Vạn Ma Triều Tông!

Người lão nhân bịt mặt bắn ra trăm xúc tu màu đen, những xúc tu ghê rợn làm bằng chân nguyên. Xúc tu tung bay rợp trời, công kích nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ dồn dập.

Ầm ầm ầm!

Trong tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ và xúc tu đen giằng co, khắp nơi là chân nguyên cuồng bạo thổi quét, tiếng nổ nối liền không dứt.

Lão nhân bịt mặt bắt chặt cơ hội, một xúc tu đen nhanh như chớp đ.â.ɱ vào Lâm Tiêu đứng phía xa.

Lâm Tiêu rống to:

- Hừ! Vô Tận Lãng Đao!

- Đoạt Nguyên Linh chỉ!

- Hư Tung La Ảnh!

Lâm Tiêu vừa né tránh vừa công kích xúc tu đen. Tiếng nổ vang điếc tai, Lâm Tiêu lại bay ngược ra mấy chục thước, khóe miệng tràn m.á.∪ nhưng không bị thương nặng.

Qua thời gian phục hồi, Lâm Tiêu sớm chữa lành tám phần vết thương, lợi dụng ngưng chân đan bổ sung đầy chân nguyên bị tiêu hao. Nếu lão nhân bịt mặt đánh hết sức thì Lâm Tiêu không né được, nhưng chỉ với một xúc tu thì không cách nào g.ï.ế.✝ hắn được.

Hành động của lão nhân bịt mặt chọc giận nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ rống to:

- C.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ với ta mà dám phân tâm? Muốn ©.h.ế.†!

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ bắt chặt cơ hội ấn một chưởng vào người lão nhân bịt mặt.

Lão nhân bịt mặt phun m.á.∪:

- Phụt!

Lão nhân bịt mặt đôi mắt căm giận độc ác:

- Ta muốn ngươi ©.h.ế.†!

Lão nhân bịt mặt nổi giận, xúc tu đen to lớn lóe các quầng sáng q.∪.Á.ï ɗ.ị, hơi thở mạnh hơn trước gấp đôi. Khói đen ngút trời, như áng mây ma chụp xuống, không thể địch lại.

- Tài mọn, phá!

Không thấy nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ làm gì, đột nhiên khí thế mênh ɱ.ô.ᥒ.g phát ra từ người gã, hơi thở hồng hoang k.h.ủ.ᥒ.g b.ố quất mạnh vào xúc tu đen.

Một xúc tu đen đứt đoạn, n.Ổ †.u.ᥒ.g thành khói đen, tan biến.

Lão nhân bịt mặt đau đớn khẽ rên:

- A!

Ánh mắt nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ lạnh băng, hơi thở bao la hóa thành roi dài quất bốn phía.

Bùm bùm bùm!

Các sợi xúc tu bị quất nổ, lão nhân bịt mặt liên tục hộc m.á.∪, bị thương nặng. Ánh mắt lão cực kỳ khó xem.

Lão nhân bịt mặt hét chói tai:

- Thu về!

Mấy chục xúc tu đen phân thân rụt về người lão nhân bịt mặt.

Nam nhân mặt nạ q.∪.ỷ cao cao tại thượng, ánh mắt lạnh lùng nói:

- Minh Thanh, ngươi còn chiêu thức gì cứ lấy ra đi.

Chương (1-1338)