Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 0658

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 0658: Phản g.ï.ế.✝, hợp tác?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Lúc này Huyễn ngộ phục hồi tinh thần lại, sau đó dùng nguyên lực áp chế, nhưng áp chế được "Canh Kim luyện dịch" hoàn toàn là hai việc khác nhau, mặc dù chỉ là một chút mà Huyễn ngộ phải dùng một phần tư nguyên lực áp chế.

Ở chỗ trong lòng đất, phân thân "Huyễn ngộ" sắc mặt, không có huyết sắc, giống như một người ©.h.ế.†, tu vi càng là rơi xuống từ cảnh giới Võ Hoàng, xuống đến Vũ vương chi cảnh, trường kiếm màu vàng trong tay, cũng ảm đạm vô cùng.

Cùng lúc đó, Sở Nam cũng hút lấy nguyên lực của phân thân "Huyễn ngộ", thương thế trên người được sinh mệnh lực tu bổ, cũng phục hồi, lúc này, trong đầu Sở Nam còn thầm suy nghĩ.

- Phân thân này bên trong có nguyên hạch hay không?

Bởi vì ma thú tự bạo làm cho Huyễn ngộ bị thương không nhẹ, vừa ngăn chặn "Canh Kim luyện dịch ", cho nên khuôn mặt hắn cũng tái nhợt vô cùng, mà Huyễn ngộ còn cảm giác được mình cùng phân thân liên hệ, càng ngày càng yếu, một số gần như không.

- Ah ——

Huyễn ngộ điên cuồng hét lên, nhảy đến chỗ Sở Nam, lúc này Huyễn ngộ phân thân muốn hủy diệt, làm cho hắn nóng vội không thôi, lúc này cứu phân thân, muốn đem Sở Nam g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†.

Lúc này thân ảnh Huyễn ngộ, càng không ngừng từ trên không trung bay tới bay lui, chỗ xa xa là đám người Tần gia lão tổ, trong nội tâm đều kh.ï.ế.p sợ không thôi, kh.ï.ế.p sợ Sở Nam cường đại, về phần Nam Cung gia chủ, Nam Cung lão tổ, bọn người Liệt Phong, nghe được người bên cạnh nghị luận, trong nội tâm sợ hãi càng không phải nói.

Nam Cung gia chủ trong nội tâm còn hối hận, hắn hối hận không để cho con gái cùng Lâm Vân ở cùng một chỗ, dựa vào thực lực Lâm Vân, Nam Cung gia nhất định sẽ có vinh dự, có cơ hội trở thành đệ nhất thế gia.

Huyễn ngộ lại một lần nữa vồ hụt, cuồng nộ hét lớn:

- Lâm Vân, lão phu nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn, ngươi muốn phân thân lão phu sao? Lão phu cho ngươi, phân thân, bạo cho lão phu!

Tiếng rống giận kinh thiên động địa, truyền vào lòng đất mấy ngàn thước.

Nhưng Huyễn ngộ cũng không có nghe được tiếng nổ mạnh vang lên, lại quát:

- Phân thân, bạo cho lão phu! Bạo! Bạo!

Trong lúc Huyễn ngộ rống lên rung trời, phân thân cũng không có bạo, hơn nữa, Huyễn ngộ cùng phân liên hệ đã không còn.

Ngay trong nháy mắt, Huyễn ngộ nhổ ra một ngụm m.á.∪ tươi, co quắp ngồi xuống đất, như là bị trọng thương vậy, ánh mắt của hắn tràn đầy oán hận, nồng đậm vô cùng, hắn gào thét:

- Lâm Vân, ngươi hủy phân thân lão phu, lão phu muốn... Muốn... Muốn đem ngươi luyện thành phân thân.

Vô cùng oán hận mà gào thét, Huyễn ngộ hướng về phía Điệp Y Tiên Tử chộp tới.

Điệp Y Tiên Tử nhìn thấy Huyễn ngộ hướng về phía nàng vọt tới, không có trốn tránh, bởi vì nàng có thực lực Vũ vương, trốn cũng không trốn được, Điệp Y Tiên Tử vẻ mặt lạnh như băng, bên cạnh như một tòa băng sơn nhìn Lạc Tiêm nhi, mỉa mai cười nói:

- Đường đường Vũ Đế cường giả, đánh không lại một người trọng thương, lại bắt nữ nhân hả giận, môn nhân Thiên Nhất tông, thanh danh quả nhiên không giống người thường.

Nếu là lúc bình thường, Huyễn ngộ có thể sẽ xấu hổ, dù sao khi dễ một nữ nhân, không phải cái công việc rực rỡ gì, nhưng hiện tại, phân thân bị hủy, Huyễn ngộ đã mất đi tất cả lý trí, còn Long đan, tử khí các loại bảo tàng kia, tất cả đều không quan trọng nữa, mấy trăm năm dưỡng khí công phu, cũng toàn bộ bị mất đi, về phần khi dễ nữ nhân, càng không sao cả, Huyễn ngộ chỉ muốn †.r.a †.ấ.n Sở Nam, muốn vì phân thân mà b.á.ℴ †.h.ù.

Dưới nền đất, Sở Nam mổ ra phân thân "Huyễn ngộ", lại không có nhìn thấy nguyên hạch, Sở Nam cũng cảm thấy nghi hoặc.

- Không có nguyên hạch, cái cỗ †.h.â.ᥒ †.h.ể nguyên lực này, là tự nơi nào? Lại có thể cùng Thiên Địa nguyên lực câu thông như vậy?

Trong lúc nhất thời, trong đầu Sở Nam hiện lên rất nhiều nghi hoặc, nhưng hắn không có lập tức đi thăm dò, trên mặt đất Huyễn ngộ rống lên giận dữ, lúc này Sở Nam biết rõ Huyễn ngộ muốn làm cái gì, không chút do dự, Sở Nam liền đi ra.

Lúc này phân thân Huyễn ngộ không có tu vi, không có m.á.∪ tươi, trở thành một cổ thây khô từ trong lòng đất lao ra.

Lúc này, Huyễn ngộ cách Điệp Y Tiên Tử, chỉ hơn một thước, mà Lạc tiêm nhi khóe miệng rướm m.á.∪, ngưng tụ ra sông băng, cùng thổi lên tiếng địch công kích Huyễn ngộ, lúc này các nàng đương nhiên không muốn rơi vào trong tay Huyễn ngộ như vậy.

Chỉ có điều, dòng sông băng tại trước mắt Huyễn ngộ, căn bản là không đáng giá nhắc tới, còn tiếng địch đối với Huyễn ngộ đang phẫn nộ, không có bất kỳ ảnh hưởng.

Sông băng toái, tiếng địch tán, lập tức hai nữ nhân muốn rơi vào trong ma chưởng.

- Oanh.

Lúc này có một tiếng nổ vang lên, Sở Nam nổ bắn ra tại không trung, ngăn ở trước mặt hai nữ nhân, đem phân thân ném cho Huyễn ngộ, lập tức thi triển ra Nhất chưởng kình thiên, tuy nói Sở Nam nuốt nguyên lực phân thân Huyễn ngộ, một chưởng này cũng không có đến trạng thái đỉnh phong, chỉ có được bốn ấn chi lực.

Huyễn ngộ thấy phân thân của mình, tuy rõ ràng phân thân đã ©.h.ế.†, nhưng dù sao cũng thật vất vả mới tu luyện ra phân thân, trong nội tâm cảm thấy khó có thể chấp nhận được, Huyễn ngộ không có khả năng vứt bỏ phân thân lại, lúc này ra tay tiếp lấy phân thân.

Ngay tại lúc Huyễn ngộ vừa tiếp xúc đến phân thân, phân thân "Huyễn ngộ" lúc này toàn bộ biến thành cát bụi, từ ngón tay Huyễn ngộ rò rỉ ra, lúc này Huyễn ngộ kinh ngạc đến ngây người, chiêu Nhất chưởng kình thiên của Sở Nam chụp được, sau đó vỗ vào trên người Huyễn ngộ.

Cùng lúc đó, lam từ sau lưng Huyễn ngộ, đ.â.ɱ thẳng vào huyết nhục, gai nhọn hoắt không ngừng hút lấy m.á.∪ tươi, muốn đem †.h.â.ᥒ †.h.ể Huyễn ngộ đ.â.ɱ thủng.

Huyễn ngộ lúc này tinh thần bị đả kích nghiêm trọng, sau lại lọt vào trọng kích, lần nữa phun ra m.á.∪ tươi, phẫn nộ rú thảm một tiếng, lúc này công kích của Sở Nam như nước chảy, liên tục đánh tới không dứt.

"Lực quyền" lập tức đánh ra mấy chục quyền, đánh vào lồng n.g.ự.© Huyễn ngộ, mỗi một quyền đều có được tám sóng chi lực, nắm đấm 200 ngàn cân chi lực, Huyễn ngộ đã mất đi phân thân, tự nhiên là bị thương rất nặng.

Lồng n.g.ự.© của Huyễn ngộ bị đánh lõm xuống, vết m.á.∪ loang lổ, có thể Huyễn ngộ chưa từng lui ra phía sau nửa bước, nhưng trong ánh mắt tràn đầy huyết sắc, chỉ dùng Long Lân mới đoạt được từ trong tay Sở Nam, bảo vệ vị trí đan điền, thanh kiếm màu xanh thay đổi thật nhanh, mỗi một kiếm c.h.é.ɱ ra, kiếm quang đều giống như cột sáng, hiển nhiên, Huyễn ngộ dốc sức liều mạng rồi.

Về phần Sở Nam, vốn một mực liều mạng, hắn đem tất cả nguyên lực, tất cả đều dùng cho việc tiến công, nắm lấy Long Nha c.h.é.ɱ ra nhất thức lại nhất thức "Dung kỹ ", cả †.h.â.ᥒ †.h.ể còn bay lên không trung, hai chân cũng đá xuống không thôi.

Tuy Sở Nam không có tu luyện qua cước pháp, chỉ là đá nghiêng, đá xoáy, thậm chí là loạn đá, nhưng mỗi một cước đá ra đều gần 200 vạn cân lực lượng, hoàn toàn dùng lực áp người, đền lực bù kỹ.

Huyễn ngộ phân thân bị hủy, phân ra ảo ảnh cũng vô dụng, tại trận liều mạng này, không có chỗ tránh né liền rơi xuống hạ phong, nhưng Huyễn ngộ đối với công kích ác liệt của Sở Nam, khóe miệng còn lộ ra nụ cười dữ tợn cười.

- Đúng vậy, Lâm Vân, †.h.â.ᥒ †.h.ể của ngươi thật sự rất không tồi, nếu đem ngươi luyện chế thành phân thân của lão phu, thì chính là phân thân mạnh nhất của lão phu rồi, về phần những bảo tàng kia, lão phu đã không cần.

Nghe nói như thế, Sở Nam mày kiếm giương lên, hắn không có khinh thị Huyễn ngộ sơ giai Vũ Đế, lập tức suy đoán Huyễn ngộ còn có cái sát chiêu gì nữa, lúc này Sở Nam thi triển ra Thiên Hành cửu bộ, nhưng trong miệng lại mỉa mai cười nói:

- Phân thân? Bảo tàng? Ngươi cho rằng lúc trước ta nói ra hết thảy, là toàn bộ bảo tang sao? Thật sự là buồn cười!

- Ân? Cái bảo tàng kia còn có cái gì?

Huyễn ngộ không tin, phun ra một ngụm m.á.∪ phun lên thân kiếm màu xanh, sau đó c.h.é.ɱ ra một đạo kiếm quang uy thế kinh người, Sở Nam c.h.é.ɱ ra "Dung kỹ ", triệt tiêu mất một bộ phận uy năng, nhưng vẫn có một bộ phận kiếm quang, trảm tại trên người Sở Nam, tuôn ra một đoàn huyết vụ.

Sở Nam nhất thời c.h.é.ɱ ra 999 kiếm, còn xuất ra Long gân, c.h.é.ɱ tại trên người Huyễn ngộ một đạo vết m.á.∪ thật sâu, sau đó trả lời:

- Ngươi muốn trường sinh đan sao? Ta có đan phương luyện chế trường thọ đan!

- Trường sinh?

Huyễn ngộ đang chủ mưu đánh ra một chiêu tuyệt sát, nghe thấy được Sở Nam nói, sắc mặt rõ ràng trì trệ, võ giả tu luyện mục đích là cái gì? Không phải là muốn sống được càng lâu hơn sao? Thậm chí là sống vĩnh viễn sao?

Mà lúc này, Huyễn ngộ nghe được "Trường thọ đan ", trong nội tâm kh.ï.ế.p sợ, hắn không thể biết được lời của Sở Nam nói là thật hay giả, liền phản xạ có điều kiện thốt ra.

- Đan phương ở nơi nào, nhanh nói ra! Nói ra, lão phu tha cho ngươi khỏi ©.h.ế.†!

- Xem ra trường thọ đan hấp dẫn, quả nhiên lợi hại, ngươi không muốn b.á.ℴ †.h.ù phân thân bị hủy sao?

Sở Nam nói trêu chọc xong, trên tay cũng không dừng lại, Long gân ở trên không trung rút ra từng đạo vết rách, động tác của Huyễn ngộ càng chậm, vết m.á.∪ trên người đã đều hiện ra.

Mặc dù thụ thương, Huyễn ngộ cũng không có giận dữ, ngược lại tỉnh táo nói:

- Giao ra đan phương Trường thọ đan', lão phu có thể cho ngươi một con đường sống.

- Ta không tin được ngươi!

- Lão phu có thể dùng tâm ma huyết thệ, nếu như không có làm được, làm cho lão phu trọn đời tu vi khó tiến bộ.

Lúc này trong cơ thể Huyễn ngộ ngăn chặn lam cùng Canh Kim luyện dịch, kích phát ra phòng ngự, thanh kiếm màu xanh c.h.é.ɱ ra kiếm quang, nhắm Điệp Y Tiên Tử c.h.é.ɱ ra.

- Ngươi cảm thấy, Tâm Ma huyết thệ đối với ngươi hữu dụng sao?

Sở Nam chặn lại kiếm quang c.h.é.ɱ về phía Điệp Y Tiên Tử, chuyên phá năng lượng phòng thủ ngự, bài trừ phòng ngự của Huyễn ngộ, Long Nha c.h.é.ɱ xuống, Huyễn ngộ ngăn trở, Sở Nam gấp rút biến chiêu, một cước đá trúng trước n.g.ự.© Huyễn ngộ, làm cho Huyễn ngộ cuồng lui, khối thịt trước n.g.ự.© bị đánh bay, làm cho Huyễn ngộ vô cùng kh.ï.ế.p sợ.

- Không ngờ lại để cho hắn đá lên mấy cước, chỉ sợ lão phu sẽ bị đá ©.h.ế.†, tiểu tử quá đáng giận, nhưng trường thọ đan...

Huyễn ngộ kh.ï.ế.p sợ, cuối cùng nhớ ra "Trường thọ đan" do dự một chút, Huyễn ngộ căn cứ kinh nghiệm trước kia, tin tưởng Sở Nam nói thật sự, liền quát hỏi:

- Vậy lão phu làm như thế nào, ngươi mới tin tưởng!

- Giao ra m.á.∪ huyết, một giọt là đủ rồi.

- Tiểu tử, ngươi muốn ©.h.ế.†!

Huyễn ngộ quả quyết cự tuyệt, có lẽ hắn biết rõ tầm quan trọng của m.á.∪ huyết, mà hắn vừa dứt lời, Sở Nam lập tức quát:

- Muốn ©.h.ế.† không phải ta, mà là ngươi!

Nói xong, Long Nha Sở Nam g.ï.ế.✝ ra, không phải Dung kỹ uy lực lớn nhất, cũng không phải các loại trảm kỹ, mà là Cốt nhục chia lìa từ chỗ Diêm Vương sư phụ mặt lạnh học được, phía dưới "Thiên nhai chỉ xích", Sở Nam đánh ra một kích.

Ở bên trong một kích này, cánh tay phải của Huyễn ngộ, hoàn toàn trở thành xương cốt, trên đó dính từng sợi huyết nhục, thoạt nhìn k.h.ủ.ᥒ.g b.ố vô cùng, Sở Nam nói:

- Thật lâu không có tu luyện qua, có chút lạnh nhạt rồi, nêu không bên trên xương cốt của ngươi có một điểm huyết nhục cũng không có.

Huyễn ngộ nhìn xương cốt, trong nội tâm kh.ï.ế.p sợ, giận dữ hét:

- Lâm Vân, lão phu muốn...

- Muốn như thế nào?

Sở Nam ngang nhiên chặn lời của Huyễn ngộ nói, quát:

- Muốn g.ï.ế.✝ ta sao? Ngươi g.ï.ế.✝ được ta sao? Ta cho ngươi biết, ngươi g.ï.ế.✝ không được!

- Lâm Vân, ngươi không nên ép lão phu, ngươi thực cho rằng lão phu đã mất đi phân thân, không g.ï.ế.✝ được ngươi sao?

- Ta có thể phân thân g.ï.ế.✝ ngươi, đương nhiên có thể g.ï.ế.✝ ngươi!

- Trẻ nhỏ vô tri, khẩu xuất cuồng ngôn!

- Ngươi không phải là có Vũ Đế tràng sao? Như thế nào? Có phải muốn Vũ Đế tràng bạo ©.h.ế.† hay không, đem ta diệt sát sao?

Sở Nam cười lạnh nói, Huyễn ngộ giật mình, nói.

- Ngươi... Ngươi như thế nào... Biết rõ?

Sở Nam không có trả lời, nhưng lại thi triển ra năm chủng dị viêm, đem Huyễn ngộ bao vây chặt chẽ, năm chủng dị viêm bị khống chế thành vòng xoáy, xoay tròn, Huyễn ngộ †.h.â.ᥒ †.h.ể run lên, Sở Nam hỏi:

- Những dị hỏa này, đủ sao? Không đủ mà nói... , vậy thì xem nước như thế nào?

Nói xong, Âm Huyền thủy tuôn ra, quấn bên trên Huyễn ngộ, lập tức tạo thành vòng xoáy nước lửa.

- Nếu như nước lửa không đủ, vậy thì thêm điểm mộc!

- Lại đến điểm thổ.

- Lại đến điểm kim.

- Lại đến điểm lực lượng.

Sở Nam liên tiếp rống lên, vòng xoáy trên người Huyễn ngộ, đã dung hữu lực lượng vòng xoáy dị Ngũ Hành, Sở Nam đem tất cả uy năng trong cơ thể toàn bộ c.h.é.ɱ ra, chuẩn bị được ăn cả ngã về không, lúc này Huyễn ngộ sắc mặt đại biến, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi, dị Ngũ Hành vòng xoáy Sở Nam, đã xé rách xương cốt cánh tay của hắn nát bấy, trở thành người cụt một tay, mà †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn cũng bị kéo ra bốn phía.

Chương (1-2153)