← Ch.0331 | Ch.0333 → |
Nhưng nữ nhân này rõ ràng không lục soát qua hồn của Tùy Qua.
Dĩ nhiên, nếu như nàng thật sự thu hồn của Tùy Qua, như vậy Tùy Qua đã biến thành ngu ngốc rồi.
- Tại sao ngươi muốn lấy Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch?
Tùy Qua không phản kháng, bởi vì hắn biết vô lực phản kháng, cho nên hắn chỉ cầu giải trừ nghi ngờ trong lòng, cho dù ©.h.ế.†, cũng làm q.∪.ỷ minh bạch.
- Bởi vì ngươi không xứng có vật này, nó chỉ nằm trong tay của ta, mới có thể được lợi dụng lớn nhất.
Đạo cô nói.
- Ngươi cũng quá cuồng vọng rồi?
Tùy Qua nói:
- Ngươi nói năng hùng hồn để cướp đồ như vậy, thật là hiếm có. Nhưng trên người của ta không có Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch gì cả, ta đã sớm không thấy vật này rồi.
- Ngươi không biết cái gì, đương nhiên lại càng không xứng có nó.
Đạo cô hừ một tiếng:
- Nhưng, Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch đang ở trên người của ngươi, ta sẽ hút nó ra. Tốt nhất ngươi nên phối hợp với ta, nếu không, chỉ sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm.
- Ta có nguy hiểm gì? Làm sao ngươi hút ra? Vật này thật sự không nằm trên người ta!
Tùy Qua nói:
- Hiện tại ta lanh lợi như vậy, làm sao có thể giấu một tảng đá trên người được chứ.
Đạo cô không nói gì nữa, rót càng nhiều Tiên Thiên chân khí vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua, sau đó lợi dụng thủ đoạn huyền diệu nào đó bắt đầu dẫn động thứ gọi là "Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch" trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua.
Tùy Qua vốn tưởng rằng đạo cô này sẽ thất vọng, bởi vì trên người hắn căn bản không có Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, nhưng chỉ chốc lát sau, Tùy Qua liền phát hiện hắn sai lầm rồi, hắn thật sai lần. Dưới sự dẫn động của Tiên Thiên chân khí, trong †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn thật giống như có một vật thật sự bị hút ra ngoài, cảm giác như vậy khiến hắn vô cùng khó chịu, giống như một phần †.h.â.ᥒ †.h.ể bị đạo cô này lấy đi vậy.
- Ta sai lầm rồi! Ta thật sai lầm rồi... Vật này có lẽ thật sự ở trên người của ta, nhưng xin ngươi nhẹ tay một chút có được không.
Tùy Qua nói:
- Ngươi hạ thủ nhẹ tay một chút, hoặc là ta chủ động phun ra cho ngươi.
- Nếu không muốn thống khổ hơn thì bớt nói nhảm đi, chỉ cần ta lấy ra Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, ngươi sẽ không có chuyện gì.
Đạo cô nói.
- Lấy đi... Lấy đi, ngươi thích lấy thế nào thì lấy đi.
Tùy Qua cắn răng nói, định nhắm hai mắt lại.
Nếu vô lực phản kháng, như vậy việc duy nhất có thể làm, chính là nhắm mắt lại hưởng thụ.
Tùy Qua phối hợp như vậy, tiến trình lấy đồ của đạo cô càng thêm thuận lợi.
Tùy Qua càng ngày càng tinh tường cảm giác vật trong cơ thể tựa hồ muốn ly thể mà ra, đồng thời cũng tinh tường cảm giác được vật kia đang điên cuồng hấp thu Tiên Thiên chân khí do đạo cô rót vào. Dĩ nhiên, đạo cô rót vào bên trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua nhiều Tiên Thiên chân khí như vậy, nếu như không phải vì có Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch đang hấp thu, chỉ sợ Tùy Qua sớm đã bị Tiên Thiên chân khí khổng lồ này bạo tạc rồi.
Cảm giác càng ngày càng rõ ràng.
Tùy Qua rốt cục hoàn toàn cảm giác được "Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch" theo lời đạo cô, thông qua thần thức, Tùy Qua "nhìn" thấy trong cơ thể của hắn có một tấm bia đá khổng lồ, tấm bia đá lơ lửng trong hư không, phía trên khắc đầy bùa văn tự, tối tăm khó hiểu, giống như thiên thư, hơn nữa những văn tự này làm cho người ta có một loại khí thế hùng vĩ, cổ xưa.
Hơn nữa, tấm bia đá này có vẻ nhìn rất quen mắt, giống như đã từng thấy.
Đây không phải là tấm ngọc giản kia sao!
Rốt cục, Tùy Qua hoàn toàn hiểu Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch là vật gì rồi, đây chính là khối ngọc giản ban đầu hắn vô tình lấy được trong cổ thư. Thần Nông tiên thảo bí quyết, cũng là lấy được từ trong ngọc giản này.
Chẳng qua, Tùy Qua vốn cho rằng ngọc giản này đã biến mất, ai ngờ nó lại tan ra làm một thể với †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn.
Hôm nay, đạo cô này dùng Tiên Thiên chân khí kích thích Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, rốt cục thành công khiến nó hiện ra.
Nhưng đáng sợ chính là, đạo cô này làm sao lấy miếng Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch này ra?
Ý nghĩ này mới vừa xuất hiện, †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua chợt di chuyển, sau đó thấy đạo cô này ngồi xếp bằng đối diện với hắn, hai tay đưa ra úp vào hai tay của Tùy Qua, bốn bàn tay dính lại với nhau.
Tiên Thiên chân khí khổng lồ hơn thông qua song chưởng của Tùy Qua rót vào †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn, sau đó bị Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch hấp thu.
Tùy Qua thông qua thần trí của mình, thấy trong cơ thể Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch thả ra kim quang càng ngày càng mãnh liệt, sau đó tấm bia đá này chậm rãi bay về phía trước, tựa hồ sẽ từ đỉnh đầu Tùy Qua nhô ra.
Cảm giác Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch bị mạnh mẽ hút ra vô cùng khó chịu, khiến Tùy Qua cảm thấy hồn phách của mình cũng muốn bay ra khỏi †.h.â.ᥒ †.h.ể.
Trong hai mắt đạo cô đã hiện lên một tia hưng phấn.
Chớp mắt, trong huyệt động kim quang đại thịnh.
Một khối ngọc giản lớn cỡ bàn tay từ đỉnh đầu của hắn "chui" ra ngoài, sau đó ngọc giản này nhanh chóng trở nên to lớn, biến thành một khối bia ngọc cao hơn hai thước, dày hơn một thước, đang phóng thích ra kim quang chói mắt khắp bốn phía.
Khi Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch từ trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua chui ra, Tùy Qua chỉ cảm thấy cả người giống như hư thoát.
Vị đạo cô thần bí này, giống như hút khô tất cả tinh lực trên người Tùy Qua.
Thấy bia ngọc xuất hiện, đạo cô lộ vẻ mừng rỡ, sau đó đưa tay lên bắt lấy bia ngọc Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch.
Nhưng đúng lúc này, trong Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch đột nhiên toát ra một bàn tay hư ảnh, đánh về phía bàn tay đạo cô.
Ầm!
Song chưởng đánh nhau, phát ra thanh âm điếc tai nhức óc, cả sơn đông bỗng nhiên đung đưa.
Sắc mặt đạo cô đại biến, trên bàn tay huyễn ra một hư ảnh, tiếp tục chộp tới Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch.
Răng rắc!
Trong Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch đột nhiên n.Ổ †.u.ᥒ.g một đạo điện quang tử sắc, đánh nát chưởng ảnh của đạo cô.
Đạo cô giận dữ, đang muốn ngưng tụ một kích toàn lực, đột nhiên giữa kim quang của tấm bia đá xuất hiện một bóng người, bóng người kia là một lão nhân tóc trắng xoá, mặc y phục áo vải của nông dân cổ đại, đeo túi, trên vai vác một cái cuốc, nhìn như một nông phu cổ đại, nhưng làm cho người ta cảm nhận được một loại khí thế cao ngạo hoàng giả cũng không sánh kịp.
- Đây chính là Tiên Viên chân nhân sao?
Tùy Qua nghĩ thầm nói.
Ngoại trừ Tiên Viên chân nhân khai sáng Thần Nông tiên thảo bí quyết, Tùy Qua thật sự không nghĩ ra còn có ai mặc trang phục như thế, mà lại có khí thế như vậy.
Đạo cô nhìn thấy bóng người kia, tâm tình lộ ra vẻ kích động, phẫn nộ quát:
- Tiên Viên chân nhân, ngươi thật là ghê tởm! Chuyện ngươi không làm được, tại sao không để chúng ta làm! Ngươi lại còn lưu lại một đạo thần niệm, để truyền nhân của ngươi chiếm lấy Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, ngươi thật quá ghê tởm!
- Khổng Bạch Huyên!
Bóng người kia nói:
- Ngươi từng là một thành viên của Thần Thảo tông ta, cho dù không phụ tá truyền nhân của ta, cũng không nên có chủ ý với hắn. Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, người có đức mới có thể có được, há có thể để cho ngươi!
- Hai vị, nếu là người quen, vậy thì dễ nói chuyện rồi, mọi người thương nghị một chút đi.
*****
Lúc này Tùy Qua rốt cục trở thành người hòa hoãn không khí, mặc dù hắn không biết đạo cô và Tiên Viên chân nhân có quan hệ như thế nào. Nhưng có thể khẳng định, đó chính là đạo cô và Tiên Viên chân nhân có quen biết, hơn nữa từng cùng là thành viên của tông phái Thần Thảo tông. Còn Tùy Qua hắn, chính là truyền nhân của tông phái này.
Ngoài ra, đạo cô tuyệt mỹ kia tên là Khổng Bạch Huyên, tên cũng rất hay.
- Tiên Viên sư tôn, còn cả vị Khổng cô nương này, có lời gì cứ nói, ngàn vạn lần đừng tổn thương hòa khí.
Tùy Qua khuyên nhủ, hắn chủ yếu là lo lắng hai người giao thủ, hắn sẽ bị liên lụy.
Mặc dù vị Tiên Viên chân nhân này chỉ để lại một thần niệm, nhưng rất hiển nhiên cũng là tồn tại cường đại.
Hai người này giao thủ, người đầu tiên gặp xui xẻo chỉ sợ sẽ là Tùy Qua.
Đáng tiếc, hai người này cũng không để ý đến Tùy Qua.
Cho nên, Tùy Qua chỉ có thể tiếp tục nói:
- Bằng không như vậy đi. Tiên Viên sư tôn, Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch này, ta không lấy nữa, dù sao Khổng cô nương đã từng cứu mạng ta, vật này coi như ta báo ân cho nàng đi.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, trong mắt Khổng Bạch Huyên lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Tùy Qua lại rộng rãi như vậy.
Dĩ nhiên, Tùy Qua không phải kẻ ngốc, hắn biết rõ Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch tuyệt đối là một bảo vật, hơn nữa còn là bảo vật rất có giá trị, nếu không với tu vi của Khổng Bạch Huyên, nhất định sẽ không để ý đến vật này. Nhưng bảo vật tốt như vậy, cũng phải có số hưởng thụ, Tiên Viên chân nhân hiện tại chỉ còn lại một đạo thần niệm, mà Khổng Bạch Huyên lại lợi hại như vậy, bình tĩnh xem xét, Tùy Qua cũng không muốn đắc tội với Khổng Bạch Huyên, chọc đến một kẻ địch siêu cấp như vậy. Cho nên, Tùy Qua cảm thấy chi bằng giao Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch cho Khổng Bạch Huyên, không chỉ có thể bảo vệ cái mạng nhỏ, hơn nữa còn có thể đạt được chút hảo cảm của Khổng Bạch Huyên, làm cho nàng thực sự trở thành núi dựa lớn của Tùy Qua.
Không thể không nói, suy nghĩ của Tùy Qua không sai. Nhưng, phàm là việc gì, thường không được quyết định bằng ý chí của người yếu.
Rất hiển nhiên, trong ba người này, Tùy Qua chính là người yếu nhất rồi.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, Tiên Viên chân nhân chửi ầm lên nói:
- Thúi lắm! Tên bại gia tử này, Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch là căn bản của Thần Thảo tông, tại sao có thể giao cho người khác! Tiểu tử, ngươi là truyền nhân của Thần Thảo tông, nếu không có Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, ngươi làm sao có thể gây dựng lại Thần Thảo tông, khai sáng một kỷ nguyên mới!
- Ách... Tiên Viên sư tôn, ngài có điều không biết. Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch không phải là người có đức mới có được, mà là người có lực mới có được. Khổng cô nương tu vi cao như vậy, vật này phù hợp với cô ấy hơn ta, ngay cả vật này dùng như thế nào ta cũng không biết.
Giống như đã quyết định chú ý, Tùy Qua kéo da mặt, cố ý lấy lòng Khổng Bạch Huyên.
- Bại gia tử!
Tiên Viên chân nhân cả giận nói:
- Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch chính là căn bản của Thần Thảo tông chúng ta, ngươi lại định chắp tay đưa cho người ta sao?
- Đúng vậy, Tiên Viên sư tôn, ngươi cũng thấy đấy, ta chính là một bại gia tử như vậy, căn bản không xứng làm truyền nhân Thần Thảo tông. Cho nên, nếu Khổng cô nương muốn có Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch như vậy, vậy đưa cho cô ấy đi, còn có thể kết một mối thiện duyên, đúng không?
Tùy Qua lại sửa thành khuyên nhủ Tiên Viên chân nhân.
- Bại gia tử, hỗn láo!
Tiên Viên chân nhân giận dữ hét lên:
- Khổng Bạch Huyên, bất luận như thế nào, ngươi đừng mơ tưởng bắt được Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch. Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, chỉ có thể được nắm giữ trong tay truyền nhân của Thần Thảo tông!
- Tiên Viên chân nhân, ngươi đã để ta thất vọng một lần rồi, đừng mơ tưởng để ta tin tưởng truyền nhân của ngươi một lần nữa! Đưa Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch cho ta! Chuyện của chúng ta, để chúng ta đi xử lý, không cần Thần Thảo tông các ngươi quan tâm!
Khổng Bạch Huyên nói, đầu tóc không gió mà bay lên, hiển nhiên nàng đã mất đi nhẫn nại, hơn nữa bắt đầu súc tích lực lượng.
- Khổng cô nương, Tiên Viện sư tôn, các ngươi chờ một chút... Nếu như các ngươi không đồng ý, thật sự muốn đánh nhau...vậy trước hết để ta rời khỏi chỗ này trước có được không?
Tùy Qua cũng không muốn bị hai người này gây họa.
- Loại không có tiền đồ!
Tiên Viên chân nhân hừ lạnh một tiếng, đột nhiên Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch một lần nữa thu nhỏ lại, hóa thành một đạo kim quang chui vào người Tùy Qua, dung nhập vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn.
- Cha mẹ nó!
Tùy Qua không nhịn được mắng một tiếng, hắn vốn không muốn dính vào tai ương, không ngờ lần này vẫn làm cá trong chậu.
Tùy Qua thật là buồn bực!
Hắn dùng vẻ mặt cực kỳ vô tội nhìn Khổng Bạch Huyên, nói:
- Khổng cô nương... Chuyện này, thật sự xin lỗi, cô cũng thấy đấy, ta căn bản không muốn đối nghịch, ta cũng hết lời khuyên nhủ Tiên Viện sư tôn rồi, kêu hắn già rồi không nên chấp nhất như vậy...
- Câm mồm!
Khổng Bạch Huyên tựa hồ đã tức giận tới cực điểm:
- Tiên Viên! Ngươi đừng hòng ngăn cản ta!
Nói xong, Khổng Bạch Huyên vung tay lên, túm lấy Tùy Qua, sau đó lại để hắn ngồi xếp bằng.
Sau khi Tùy Qua ngồi xếp bằng, hai tay Khổng Bạch Huyên lại dán lên lưng Tùy Qua, rót Tiên Thiên chân khí nhiều hơn, mạnh hơn vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua, lực kéo cường đại làm cho ngũ tạng lục phủ của Tùy Qua muốn đảo lộn.
- Khổng... cô nương... Cô đừng như vậy... Tàn nhẫn, người đắc tội với cô... không phải là tôi!
Tùy Qua quả thực xui xẻo tới cực điểm, lần này Khổng Bạch Huyên tức giận, giống như hoàn toàn không để ý tới sống ©.h.ế.† của Tùy Qua, liều mạng rót Tiên Thiên chân khí khổng lồ vào trong cơ thể Tùy Qua, muốn một lần nữa kéo Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch ra ngoài.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi đừng cố chấp như vậy! Nếu không, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Thanh âm của Tiên Viên chân nhân từ trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua truyền ra, Tùy Qua căn bản không biết Tiên Viên chân nhân rốt cuộc trốn ở chỗ nào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn.
- Đáng ©.h.ế.†! Lão tử không muốn trở thành chiến trường cho các ngươi đấu pháp... !
Tùy Qua điên cuồng hét lớn.
Một Khổng Bạch Huyên, một Tiên Viên chân nhân, đều không phải hạng người tốt, làm cho Tùy Qua hiện tại đau đến không muốn sống!
Khổng Bạch Huyên quả nhiên không để ý tới sống ©.h.ế.† của Tùy Qua, hừ lạnh một tiếng, rót càng nhiều Tiên Thiên chân khí vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua.
Nhất thời, Tùy Qua cảm thấy †.h.â.ᥒ †.h.ể của mình giống như khí cầu đang bị thổi phồng, bắt đầu nhanh chóng bành trướng.
Hơn nữa, loại bành trướng này không phải là cảm giác, mà thật sự đang bành trướng!
Trong khoảnh khắc, †.h.â.ᥒ †.h.ể Tùy Qua giống như bị chân khí của Khổng Bạch Huyên thổi phồng, hơn nữa †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn giống như khinh khí cầu, bắt đầu bay lên.
- Khốn kh.ï.ế.p! Đừng đùa ta nữa, có được không!
Tùy Qua kinh hô, nếu tiếp tục như vậy, hắn thật sự lo lắng †.h.â.ᥒ †.h.ể sẽ bị Khổng Bạch Huyên làm cho n.Ổ †.u.ᥒ.g.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi quả nhiên khăng khăng cố chấp! Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thiên địa, mở!
Tiên Viên chân nhân hét lớn một tiếng.
← Ch. 0331 | Ch. 0333 → |