← Ch.0563 | Ch.0565 → |
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Tùy Qua không chút nghĩ ngợi, trong tay phát ra mấy đạo cương khí, hy vọng có thể c.h.é.ɱ ra một vết rách, lao ra khỏi phạm vi khống chế của mặt cờ. Tuy không biết cái cờ đen là pháp bảo gì, nhưng mà Tùy Qua cảm giác bị thứ này bao phủ, chắc chắn không phải chuyện tốt gì.
Ô! Ô! Ô! Ô!
Thời điểm cương khí đ.â.ɱ vào cờ đen, bên trong đột nhiên có tiếng a kêu q.∪.ỷ khóc, sau đó Tùy Qua nhìn thấy trong cờ đen có ác q.∪.ỷ mặt xanh nanh vàng hiện ra, nó cắn nuốt cương khí của Tùy Qua vào trong sau đó chỉ nghe thấy có âm thanh trầm đục, vài đạo cương khí lại biến mất toàn bộ.
- Cho các ngươi nếm thử Vạn Q.∪.ỷ Phiên lợi hại! Hừ! Cướp được hồn phách của hai kẻ các ngươi, tăng thêm hồn phách của tên vừa rồi, tu vị của ta càng tiến thêm một bước, không chừng có hi vọng Kết Đan.
Lão ma cười lạnh một tiếng, trên cờ đen ma khí đằng đằng, đột nhiên có ác q.∪.ỷ bay ra thêm, chí ít có mấy trăm hơn bổ nhào qua phía Tùy Qua cùng Tây Môn Trung.
- Chấn linh cuốc! Trảm!
Tùy Qua quát lạnh một tiếng, chấn linh cuốc bay ra, kéo lê một đường vòng cung huyền diệu trên không trung, c.h.é.ɱ vào mấy con ác q.∪.ỷ đang lao tới, nhưng mà những ác q.∪.ỷ bị c.h.é.ɱ không có biến mất, †.h.â.ᥒ †.h.ể vặn vẹo sau đó lao thẳng qua phía Tùy Qua.
- Trúc Cơ hậu kỳ -- Âm Dương cảnh!
Trong lòng Tùy Qua cả kinh, khó trách Huyền Cốt lão ma ngông cuồng như thế, thì ra tu vị đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ Âm Dương cảnh.
Cương Khí Cảnh chính là cô đọng chân khí thành "Cương", là phẩm chất chân khí tăng lên, là một quá trình tăng vọt. Cho nên người tu hành Cương Khí Cảnh dưới tình huống bình thường, đối mặt người tu hành pháp lực cường hãn cũng có thể lấy một chọi mười; Âm Dương cảnh là cương khí hóa Âm Dương, hình thành cương khí một âm một cương, là thuốc tính chân khí sinh ra biến hóa, là tăng vọt về chất. Bởi vì phóng xuất cương khí có thể là cương, có thể nhu, Âm Dương bổ sung, cho nên uy lực tăng lên gấp mười lần, ngay tiếp theo bọn họ thả pháp bảo cũng có thể chứa đựng Âm Dương cương khí, cho nên đối với người tu hành trên Cương Khí Cảnh hoàn toàn có thể chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tùy Qua cũng bỏ đi, chấn linh cuốc mặc dù không có thu thập hết mấy ác q.∪.ỷ xông thẳng tới trước, nhưng tối thiểu bức lui nó, mà Tây Môn Trung sẽ không có năng lực như vậy, vốn Tây Môn Trung lúc trước hao tổn nhiều nguyên khí, hơn nữa còn bị thương, lúc này bị đấmcs q.∪.ỷ do Âm Dương cương khí biến thành quấn lên, lập tức cảm thấy nguy cơ chưa từng có.
Chỉ trong chốc lát, Tây Môn Trung cảm giác được cương khí quanh thân bị ác q.∪.ỷ "Gặm", nào dám tiếp tục xông thẳng vào chỗ cờ đen, vội vàng quay người lại, quay đầu bỏ chạy vào đảo.
Tuy tình huống của Tùy Qua còn tốt hơn một ít, nhưng mà hắn cũng không có nắm chắc phá tan Vạn Q.∪.ỷ Phiên, dù sao thứ này chính là thượng phẩm bảo khí, hơn nữa là từ một người tu hành Âm Dương cảnh thao túng. Mặt khác Tùy Qua cũng không thể nhìn Tây Môn Trung ©.h.ế.† như vậy, dù sao hiện tại Tây Môn Trung đã có chút giác ngộ với chữ "Trung", nếu như hi sinh như vậy, đối với Tùy Qua mà nói cũng là một loại tổn thất.
Vì vậy Tùy Qua thao túng chấn linh cuốc, lập tức quét qua ác q.∪.ỷ Tây Môn Trung, lúc này mới mang theo Tây Môn Trung cùng trốn vào trên đảo.
Tây Môn Trung nhìn thấy Tùy Qua bộc hậu cho hắn, rất là cảm động, tinh thần chịu chấn động, nhìn qua Tùy Qua nói:
- Chủ nhân, lão ma này cũng quá càn rỡ. Chờ chúng ta đào thoát kiếp nạn này, nhất định phải bắt hắn lại và nhận hết †.r.a †.ấ.n rồi g.ï.ế.✝.
- Không sống ©.h.ế.†.
Huyền Cốt lão ma hừ lạnh một tiếng, Vạn Q.∪.ỷ Phiên lúc này biến lớn, ma khí phô thiên cái địa lập tức bao phủ toàn bộ hoang đảo.
Trong chốc lát, boonsphias quanh Tùy Qua giơ tay cũng không nhìn thấy năm ngón.
Gió lạnh gào rít giận dữ, q.∪.ỷ khí um tùm, vô số âm thanh nức nở gào thét bốn phía, hình như là có ngàn vạn tàn hồn ác q.∪.ỷ.
- Chủ nhân! Mẹ kiếp, ta không nhìn thấy cái gì, chỉ toàn ác q.∪.ỷ.
Tây Môn Trung hoảng sợ nói, cảm giác †.h.â.ᥒ †.h.ể buồn nôn, cũng không ngừng thôn phệ hộ thể cương khí của hắn, hơn nữa dường như có cảm giác bị thôn phệ, hắn nóng lòng thúc dục phi kiếm c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝, nhưng lại không rõ vị trí của những ác q.∪.ỷ này.
- Xem Động Minh Thảo của ta đây!
Tùy Qua khẽ quát một tiếng, một cây Động Minh Thảo bay ra khỏi Hồng ϻ.ô.ᥒ.g thạch, bị Tùy Qua dùng cương khí c.h.é.ɱ ©.h.ế.†, lập tức c.h.é.ɱ đứt nó thành trăm đoạn, trong chốc lát giống như có trăm ngọn lửa sáng lên, màu vàng kim sáng óng ánh, dường như chiếu sáng toàn bộ đảo hoang.
Mà những ác q.∪.ỷ trong ma khí cũng không còn chỗ trốn thoát, mặc cho chúng biến hóa hình thái như thế nào, thủy chung đều bị ánh sáng của Động Minh Thảo chiếu rõ. Không có biện pháp, đây là tác dụng duy nhất của Động Minh Thảo, bất luận q.∪.ỷ vật gì dưới ánh sáng của nó cũng không có chỗ trốn được.
Có Động Minh Thảo chiếu sáng, Tây Môn Trung áp lực giảm xuống, tranh thủ thời gian thúc dục tiên thiên cương khí c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ ác q.∪.ỷ ở gần, tuy những ác q.∪.ỷ kia nhanh chóng tụ tập lại, nhưng mà so với lúc trước thì ít nhất cũng khiến Tây Môn Trung trấn định không ít.
- Ồ, tiểu gia hỏa, ngươi còn có linh thảo cổ quái bực này.
Trên cờ đen, giọng của Huyền Cốt lão ma xuyên thấu qua màn đêm, lộ ra cuồng vọng mà hưng phấn, dường như cảm thấy Tùy Qua, hơn nữa còn xem đồ vật của Tùy Qua nằm trong tay của hắn.
- Còn có thứ khiến ngươi giật mình hơn nữa.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, chấn linh cuốc xuyên thăng qua, c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ ác q.∪.ỷ bốn phía, sau đó dần dần dựa sát vào Tây Môn Trung, dùng giảm bớt áp lực của Tây Môn Trung, miễn cho Tây Môn Trung bị Huyền Cốt lão ma diệt sát.
Nhìn thấy Tùy Qua ra sức che chở hắn, trong lòng của Tây Môn Trung lần đầu tiên sinh ra cảm xúc cảm kích, cảm ơn của nhân loại, tuy nguyên khí trong người tiêu hao thất thất bát bát, nhưng mà ý chí c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ của Tây Môn Trung cũng càng to lớn.
- Lão ma đầu! Chẳng biết hươu ©.h.ế.† về tay ai, còn không biết đấy!
Tây Môn Trung rống lớn.
- Muốn ©.h.ế.†! Một tâm ma hậu bối cũng dám kêu gào với ta! Vậy hãy chờ bản tôn c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ kia kia sẽ xử lý ngươi!
Huyền Cốt lão ma hô Tây Môn Trung là hậu bối, chuyện này không thể nghi ngờ lão ma này chính là tâm ma đ.ℴ.Ạ.† x.á., xem ra vùng biển gần Nam Châu chính là sào huyệt nhỏ của tâm ma, không biết có bao nhiêu tâm ma ẩn thân ở nơi này "Nghỉ phép tu hành". Huyền Cốt lão ma hừ một tiếng, Âm Dương cương khí rót vào trong Vạn Q.∪.ỷ Phiên sau đó ác q.∪.ỷ bốn phía giảm đi nhiều, ác q.∪.ỷ chỉ có một đầu, lại vô cùng k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, nhìn qua Tây Môn Trung cắn tới.
Tây Môn Trung nhìn rõ tình huống, giật mình không nhỏ, lập tức dùng tinh thần lực thúc dục phi kiếm c.h.é.ɱ tới, nhưng lúc này phi kiếm của hắn nỏ mạnh hết đà, ác q.∪.ỷ này mở to cái miệng m.á.∪ hút phi kiếm của Tây Môn Trung vào trong.
Phốc!
Phi kiếm kia chính là pháp bảo bổn mạng của Tây Môn Trung, lúc này bị đoạt, tâm thần của Tây Môn Trung tự nhiên sẽ bị trọng thương.
Huyền Cốt lão ma lại hừ lạnh một tiếng, ác q.∪.ỷ to lớn lại mở miệng ra, lại hút †.h.â.ᥒ †.h.ể Tây Môn Trung vào.
← Ch. 0563 | Ch. 0565 → |