Truyện:Đại Ma Đầu - Chương 0067

Đại Ma Đầu
Trọn bộ 1224 chương
Chương 0067: Lão tổ bao che khuyết điểm (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1224)

Nhưng mà lại bị nàng g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†, cũng chính bởi vì như vậy, mà hắn càng thêm nghi ngờ Đinh Uyển Ngôn. Tuy rằng trong lòng cảm thấy mình có chút liên lụy tới Đinh sư tỷ, nhưng nếu Đinh sư tỷ không có g.ï.ế.✝ người thì cũng sẽ không xảy ra sự cố gì cả. Hơn nữa lại có Vạn Q.∪.ỷ lão tổ che chắn ở phía trước, hắn cực kỳ sủng ái Đinh sư tỷ.

Quả nhiên, vừa nhìn thấy Q.∪.ỷ Sát dường như có chút không muốn buông tha cho Đinh Uyển Ngôn. Vạn Q.∪.ỷ lão tổ liền nổi giận thực sự, tay áo khẽ vung lên, một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ đẩy Q.∪.ỷ Sát lui về phía sau tới mấy trượng, dường như là cùng lúc đó, có một con bổn mạng q.∪.ỷ bộc toàn thân mặc giáp trụ tối đen, †.h.â.ᥒ †.h.ể ngưng đọng gần như thực chất, ở xung quanh †.h.â.ᥒ †.h.ể còn có hắc vụ như ẩn như hiện quấn lấy xuất hiện ở trước mặt hắn. Ánh mắt linh động mà có mười phần sát khí nhìn chằm chằm vào Q.∪.ỷ Sát lão tổ.

- Q.∪.ỷ tướng cấp chín!

Q.∪.ỷ Sát lão tổ thẹn quá hóa giận đang định trở mặt thì nhìn thấy con q.∪.ỷ bộc kia của Vạn Q.∪.ỷ lão tổ cũng kinh hãi mà thất thanh kêu lên. Không phải là hắn mà ngay cả vị Đồ trưởng lão luôn cười híp mắt kia cũng không nhịn được mà biến sắc. Q.∪.ỷ tướng cấp chín, đây chính là tồn tại tương đương với trình độ của tu sĩ Kim đan tầng thứ chín bình thường. Mà tấp cả mọi người đều biết, xuất thân của con q.∪.ỷ tướng cấp chín này của Vạn Q.∪.ỷ lão tổ chính là cực phẩm linh q.∪.ỷ. Thiên phú cực kỳ xuất chúng, tinh thông rất nhiều loại pháp thuật có uy lực cường đại.

Huống chi mọi người cũng biết Vạn Q.∪.ỷ lão tổ còn có một con thượng phẩm linh q.∪.ỷ đã đạt đến q.∪.ỷ tướng, tuy rằng so với con này hơi kém một chút, nhưng mà chắc chắn nó cũng không yếu.

- Q.∪.ỷ Sát, ngươi thực nghĩ rằng bổn tọa dễ bắt nạt vậy sao?

Vạn Q.∪.ỷ lão tổ thực sự nổi giận.

- Đừng cho là ta không biết ngươi đang có tâm tư gì? Đừng nói là đệ tử của ta thật sự không có g.ï.ế.✝ con của ngươi, mà cho dù nàng thật sự vì bị con ngươi trêu chọc mà g.ï.ế.✝ nó thì đó cũng là nàng làm đúng. Còn không mau biến đi cho bổn tọa, nếu không thì ngươi vĩnh viễn nằm lại ở trong Vạn Q.∪.ỷ Quật của ta đi.

Sắc mặt của Q.∪.ỷ Sát hết trắng rồi lại xanh, hắn muốn trở mặt nhưng nhìn thấy con q.∪.ỷ tướng cấp chín kia thì lại thấy có chút sợ hãi. Hắn nhìn về phía Đồ trưởng lão, thì thấy ánh mắt của Đồ trưởng lão khi nhìn về phía con q.∪.ỷ tướng cấp chín kia cũng có chút si mê. Đây chính là con q.∪.ỷ tướng được tế luyện từ cực phẩm linh q.∪.ỷ, chỉ cần dốc lòng nuôi dây là sẽ có cơ hội không nhỏ bước vào cấp q.∪.ỷ vương.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Q.∪.ỷ Sát cũng biết là Đồ trưởng lão cũng có chút bất mãn đối với chính mình, muốn lấy được sự ủng hộ của hắn để đấu cứng với Vạn Q.∪.ỷ thì quả thực chính là si tâm vọng tưởng. Nhưng chỉ có một mình mình thì như thế nào cũng không phải là đối thủ của Vạn Q.∪.ỷ. Hắn đành phải muối mặt, buông ra một câu đe dọa.

- Vạn q.∪.ỷ, ta sẽ nhớ chuyện này. :

Nói xong, liền đứng lên một đạo hắc khí dày đặc, trực tiếp bay lên trên thiên không.

- Ngươi nhớ kỹ bổn tọa thì làm sao? Có phải là không tìm được hung thủ g.ï.ế.✝ con trai nên muốn nhờ bổn tọa hỗ trợ?

Vạn Q.∪.ỷ lão tổ hướng lên thiên không cười lạnh vài câu.

Q.∪.ỷ Sát lão tổ đáng thương sau khi nghe được câu này thì thiếu chút nữa ngã xuống từ trên không trung.

Sau khi đuổi Q.∪.ỷ Sát đi, Vạn Q.∪.ỷ lảo tổ lại tiếp tục đứng nói vài câu chuyện không mặn không nhạt với Đồ trưởng lão. Mà Đồ trưởng lão được chứng kiến con q.∪.ỷ tướng cấp chín của Vạn Q.∪.ỷ lão tổ xong thì cũng dị thường khách khí đối với hắn. Lại biết hắn sẽ có chuyện muốn nói với đệ tử của mình nên cũng không tiếp tục quầy rầy, sau khi hẹn lúc khác sẽ đến uống trà thì lập tức điều khiển độn quang rời đi.

Lúc này Vạn Q.∪.ỷ lão tổ mới gọi ba đệ tử đi vào trong chính điện, nhẹ giọng an ủi vài câu. Lúc này mới cho bọn hắn trở về, chỉ để một mình Lôi Động lại.

Sau khi mọi người đi khỏi, Vạn Q.∪.ỷ lão tổ ngồi ngay ngắn ở trên ghế chủ tọa, sắc mặt nghiêm nghị, không nói một tiếng nhìn chằm chằm vào Lôi Động. Mà Lôi Động bị lão tổ nhìn như vậy thì mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch.

Thật lâu sau, Vạn Q.∪.ỷ mới hừ lạnh một tiếng, lông mày nhíu lại nói.

- Lôi Động, ngươi thực là to gan, ngay cả con trai của Q.∪.ỷ Sát mà cũng dám g.ï.ế.✝, còn có cái gì mà ngươi không dám làm chứ?

Não của Lôi Động xoay chuyển một trận, thầm nghĩ hay là Vạn Q.∪.ỷ lão tổ đang thử chính mình? Sau đó, khi vừa định phủ định thì tâm niệm không khỏi chợt động, lúc này hắn liền quỳ xuống cúi lạy, đầu đầy mồ hôi nói.

- Bẩm báo lão tổ, khoảnh khắc đệ tử g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† con trai của Q.∪.ỷ Sát cũng chỉ là bị buộc bất đắc dĩ. Tuy rằng đệ tử xuất thân hèn mọn, nhưng mà đệ tử cũng vẫn còn muốn sống.

- Nói.

Vạn Q.∪.ỷ lão tổ xanh mặt, cực kỳ tức giận.

Lôi Động buông lỏng trong lòng, hắn chỉ sợ lão tổ không chịu cho chính mình cơ hội giải thích. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Nếu lão tổ thật sự không muốn bảo vệ chính mình thì trong lúc vừa rồi cũng sẽ không mạnh mẽ đuổi Q.∪.ỷ Sát đi. Cứ trực tiếp giao chính mình cho Q.∪.ỷ Sát là được rồi, cần gì phải vì mình mà trở mặt với một vị Kim đan đồng cấp? Từ việc đó có thể nhìn ra, lão tổ vẫn muốn bảo vệ chính mình.

- Vâng thưa lão tổ. Sự tình là như vậy...

Lôi Động liền đem tiền căn hậu quả sự việc nói ra từ đầu đến cuối cho lão tổ. Hắn chỉ thay đổi ở một chỗ rất nhỏ, đó là lúc ấy ở bên trong Dưỡng Hồn Tháp của mình có vài con trung phẩm linh q.∪.ỷ và một con thượng phẩm linh q.∪.ỷ. Cũng chính là bởi vì như vậy nên mới không chịu để cho tên thanh niên xấu xí kia đoạt đi. Dù sao thì cái này cũng cực kỳ hợp tình hợp lý, vì một con thượng phẩm linh q.∪.ỷ, cho dù là Kim đan như lão tổ thì cũng sẽ động tâm, muốn g.ï.ế.✝ người đoạt bảo.

Dần dần, sắc mặt của lão tổ cũng hơi buông lỏng xuống, nhưng vẫn bất mãn tức giận nói.

- Tên Q.∪.ỷ Sát kia chính mình hung hăng càn quấy thì cũng thôi. Nhưng mà con trai của hắn cũng cực kỳ ngang ngược. Lôi Động, vì sao lúc đó ngươi lại giả mạo làm người của Cực Âm Động, chẳng lẽ bổn tọa liền không đáng giá như vậy sao?

- Khởi bẩm lão tổ, chỉ là đệ tử không muốn gây ra phiền toái cho sư môn.

Trong lòng Lôi Động đã hoàn toàn buông lỏng xuống, nhưng mà toàn thân trên dưới đều cảm thấy ướt sũng một mảnh, hết sức lo sợ nói.

- Lão tổ thứ tội, là do đệ tử suy xét không thấu đáo.

- Phiền toái, hắc hắc. Lôi Động, ở trong lòng của ngươi, bổn tọa là hạng người vô năng sợ gây ra phiền toái hay sao?

Sắc mặt của Vạn Q.∪.ỷ lão tổ không hờn không giận.

- Hay là nói, đệ tử thân truyền của bổn tọa đi ra bên ngoài bị khi nhục, bổn tọa chỉ biết làm con rùa đen rút đầu?

- Đệ tử biết sai rồi, đệ tử cam tâm chịu phạt.

Tuy rằng nghe Vạn Q.∪.ỷ lão tổ chửi xéo mình. Nhưng trong lòng hắn chẳng những không có nửa phần oán niệm, ngược lại còn có chút ấm áp. Khi nói những lời này quả thực là thật tâm thành ý.

Chương (1-1224)