Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0725

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0725: Đế Quân, ta tới giúp ngươi!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Tiến thêm một bước mặc dù có hi vọng để cho Xích Mi Q.∪.ỷ Đế rời khỏi không gian thứ nguyên, nhưng nhẹ thì trọng thương, nặng thì bỏ mạng!

Tiêu chuẩn cân nhắc giữa hai lựa chọn rất khó quyết định, nhưng nếu nói người không vì mình †.r.Ờ.ï †.r.∪ đ.ấ.† d.ï.ệ.†, q.∪.ỷ dĩ nhiên cũng có đạo lý sinh tồn của q.∪.ỷ.

Nghĩ tới đây, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế như trút được gánh nặng thở dài một hơi...

- Diệp Dương Thành, bổn đế thề phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn, nghiền xương thành tro!

Trong không gian thứ nguyên, nhận thấy biến cố bên ngoài, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế điên cuồng gào lên, hai mắt trợn tròn hơn nữa mơ hồ hiện ra hồng quang thị huyết, rống giận trở về giữa thiên địa!

Lúc này Xích Mi Q.∪.ỷ Đế giống như một tên tội phạm mắc tội ác tày trời bị giam trong lao ngục, khổ sở chuẩn bị không biết bao nhiêu năm, khi sắp sửa nhìn thấy chuẩn bị vượt ngục thành công, lại đột nhiên xuất hiện một tên cảnh sát đánh về rồi trong lao ngục...

Loại hi vọng chạy trốn sắp sửa thành hiện thực, lại thất bại trong thời điểm mấu chốt nhất, đối với Xích Mi Q.∪.ỷ Đế mà nói, quả thực là hành hạ không cách nào nhịn được.

Mất đi phối hợp của ngoại giới, chỉ dựa vào một mình hắn, bất luận cố gắng như thế nào, đều không thể ngăn cản nham thạch tự chữa trị, nhanh thì hai ngày, chậm thì ba ngày, khe nứt xuất hiện trên khối nham thạch sẽ hoàn thành chữa trị, khôi phục như lúc ban đầu.

Nói cách khác, Diệp Dương Thành vội vã g.ï.ế.✝ tới như vậy, cũng tạm thời đoạn tuyệt hi vọng để Xích Mi Q.∪.ỷ Đế thoát khỏi không gian thứ nguyên, thử hỏi Xích Mi Q.∪.ỷ Đế có thể nào không hận hắn, có thể nào không muốn g.ï.ế.✝ hắn không?

Loại căm hận này đã xâm nhập l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ, lan tỏa khắp toàn thân! Từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống mặt đất nóng bức, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế khom lưng, đánh một quyền lên mặt đất, giống như bệnh tâm thần quát:

- Thù này không báo, bổn đế thề không thành thần!

Đối với tình huống phát sinh trong không gian thứ nguyên, Diệp Dương Thành dĩ nhiên hoàn toàn không biết, hắn chỉ biết là, mình liên tiếp đánh ra năm đạo thần lôi thuật đã thành công ngăn trở những ác q.∪.ỷ này tiếp tục oanh kích cấm chế của vị thần trong không gian thứ nguyên, mặc dù không biết còn có thể trì hoãn bao lâu, nhưng ít ra đã khiến Xích Mi Q.∪.ỷ Đế phải chạy trở về không gian thứ nguyên, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không xảy ra biến cố gì nữa.

Chuyện này đối với hắn mà nói chính là một tin cực tốt, dĩ nhiên, có tin tốt, đồng thời, thường thường cũng kèm theo một số tin xấu làm cho người ta không vui vẻ, tỷ như...

- Diệp Dương Thành, ta tính sổ với ngươi.

Hoành Động Q.∪.ỷ Đế vào thời khắc sinh tử lựa chọn chạy trốn, trong chốc lát tránh thoát thần lôi oanh kích của Diệp Dương Thành, sắc mặt phát xanh, đứng sóng vai với Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế từ rất xa, căm tức nhìn Diệp Dương Thành trầm thấp quát:

- Hôm nay, bổn đế sẽ lấy mạng ngươi!

Ban đầu, vì muốn duy trì ổn định của vòng tròn kia, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế không cách nào phân thần ứng đối với đột kích cường thế của Diệp Dương Thành, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Dương Thành không kiêng sợ đập xuống mà không thể phản kích.

Nhưng, hiện tại mặc dù Diệp Dương Thành đã cắt đứt kế hoạch giải cứu của bọn họ, đưa đến Xích Mi Q.∪.ỷ Đế một lần nữa bị vùi lấp trong không gian thứ nguyên, không cách nào thoát thân, hiện tại hắn cũng không cần phải chú ý đến không gian thứ nguyên nữa, có thể toàn tâm đối phó với Diệp Dương Thành!

Tình huống như vậy không chỉ xuất hiện trên người Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, mà đồng dạng xảy ra trên người tất cả q.∪.ỷ vương q.∪.ỷ đế! Sau khi cắt đứt giải cứu, bọn họ cũng có thể tập trung tinh lực ứng đối với tập kích của Diệp Dương Thành.

Nói tóm lại, Diệp Dương Thành cắt đứt giải cứu của bọn họ, vừa tốt vừa xấu, về phần rốt cuộc là buôn bán lời hay là lỗ, chỉ sợ cũng chỉ có người trong cuộc mới có thể rõ ràng.

Nghe thấy tiếng rống giận trầm thấp của Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, Diệp Dương Thành bất giác nhíu mày, cảm thấy tựa hồ có chỗ nào không đúng... Ánh mắt dò xét rơi xuống người Hoành Động Q.∪.ỷ Đế và đông đảo q.∪.ỷ vương phía sau hắn, sau một phen suy tư ngắn ngủi, Diệp Dương Thành bất chợt chấn động cả người, đúng rồi!

Bất luận là Q.∪.ỷ Đế hay là q.∪.ỷ vương, cũng không thể có năng lượng vô tận cung cấp cho bọn họ đánh nhau, trước khi Diệp Dương Thành suất đội đuổi đến, bọn họ rõ ràng đã kéo dài công kích hồi lâu, cho dù không đạt tới trình độ hao tổn toàn bộ thực lực, sợ rằng cũng khiến bọn họ tổn thất không ít!

Lúc này, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế nhìn qua có vẻ rất đáng sợ, nhưng trên thực tế chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi! Hắn chỉ đứng ở đó hô to gọi nhỏ, chứ không hề có dấu hiệu muốn động thủ...

- Muốn trì hoãn thời gian khôi phục thực lực?

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Dương Thành lập tức lộ ra nụ cười nồng đậm, nhìn Hoành Động Q.∪.ỷ Đế khẽ cười nói:

- Ngươi thật sự nghĩ người khác cũng là đứa ngốc hay sao?

- Hừ...

Vừa nghe thấy tiếng cười của Diệp Dương Thành, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế bất chợt run lên, hét to một tiếng ' hừ '! Diệp Dương Thành đoán không sai, hành động giải cứu lúc trước đã tiêu hao năm sáu phần thực lực của bọn hắn, bây giờ thực lực của bọn hắn thậm chí chưa bằng một nửa thời kỳ toàn thịnh!

Vốn mở miệng la mắng, là vì hấp dẫn lực chú ý của Diệp Dương Thành, tận lực trì hoãn thời gian khôi phục thực lực của mình. Không nghĩ rằng, lần này hắn cố ý la mắng chẳng những không đưa đến hiệu quả theo dự đoán, ngược lại còn để lộ trạng thái thật sự của mình.

Thấy Hoành Động Q.∪.ỷ Đế khẽ biến sắc, Diệp Dương Thành biết mình đã đoán đúng!

- Theo ta sát!

Sau khi biết rõ tình huống của đối phương, Diệp Dương Thành làm sao có thể mềm lòng? Lúc này rung cánh tay phải, chĩa đầu thương Bàn Long ngân thương về phía Hoành Động Q.∪.ỷ Đế đang vẻ mặt đại biến, chợt quát:

- Diệt bọn hắn!

- Sát!

Đám người Dương Đằng Phi đã sớm đứng phía sau Diệp Dương Thành ma quyền sát chưởng vận sức chờ phát động, lập tức chấn động tinh thần, nhất tề phát ra một tiếng huýt sáo, đi theo phía sau Diệp Dương Thành đánh về phía Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế và đám q.∪.ỷ vương thủ hạ của bọn chúng!

-Khốn kh.ï.ế.p, bọn ta liều mạng với các ngươi!

Tính tình Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế vốn táo bạo, cũng không cách nào chịu được loại không khí bị đè nén này, trong phút chốc †.h.â.ᥒ †.h.ể dữ dội tăng cao hơn bốn thước, rống giận nghênh hướng Diệp Dương Thành!

Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế sở dĩ được gọi là Chấn Cương, vốn ẩn hàm hắn có sức lực nhổ núi. Linh thể cao hơn bốn thước, vóc người vô cùng khôi ngô, căn bản không khiến người khác hoài nghi hắn có phải thật sự có lực lượng khai sơn liệt địa hay không.

Giữa hai tay Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế bất ngờ huyễn hóa ra một thanh Cửu hoàn đại khảm đao dài đến 1m5, toàn thân đen nhánh, tức giận nói:

- Hôm nay bổn đế sẽ cho ngươi biết, cái gì mới là lực lượng tuyệt đối!

- Hô...

Cửu hoàn đại khảm đao dài đến 1m5 trong tay Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế giống như một chiếc lông vũ hoàn toàn không sức nặng, được hắn huy động tung bay, nhưng phát ra tiếng vang vù vù, làm cho người ta có chút không rét mà run.

Đặc biệt trong từng đợt tiếng vang lưỡi đao phá không này, tựa hồ còn mơ hồ mang theo từng đợt tiếng q.∪.ỷ khóc ma kêu khiến cho người ta đau đầu muốn ©.h.ế.†!

Vừa thấy Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế móc ra v.ũ k.Ꮒ.í, Âm Hỏa q.∪.ỷ vương theo sát phía sau Diệp Dương Thành lập tức vẻ mặt đại biến, nhắc nhở Diệp Dương Thành:

- Chủ nhân cẩn thận! Đại đao trong tay hắn là hung khí đã dung hòa mấy trăm con lệ q.∪.ỷ cao cấp, lực phá hoại hết sức kinh người!

- Sao?

Nghe thấy thanh âm của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương từ phía sau truyền đến, trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, trong lúc lật tay cũng hóa Bàn Long ngân thương thành Cửu hoàn đại khảm đao giống như đại đao trong tay Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế, trong nháy mắt đã áp sát Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế!

- Tên phản đồ nhà ngươi cũng biết hàng đấy, chẳng qua Cửu hoàn lấy mạng đao của bổn đế không phải tập hợp mấy trăm con lệ q.∪.ỷ cao cấp mà thành, mà là 360 con q.∪.ỷ vương sơ giai!

Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế nhìn Âm Hỏa q.∪.ỷ vương cười một tiếng, ngay sau đó liền nhìn về phía Diệp Dương Thành, tay giơ cao Cửu hoàn lấy mạng đao, cười dữ tợn:

-Khốn khiêp, ngươi chuẩn bị chờ ©.h.ế.† đi!

- Hừ, người nào ©.h.ế.† còn chưa biết được!

Diệp Dương Thành không hề tỏ ra yếu thế, đồng dạng giơ Cửu hoàn đại khảm đao do Cửu Tiêu Thần Cách biến ảo mà thành, bổ về phía Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế!

- Ùng ùng...

Đao phong chạm nhau, vọng lại thanh âm cũng không là tiếng vang kim khí chạm vào nhau, mà là một trận oanh minh giống như tiếng nổ!

Trong trận nổ vang này, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế kinh thanh nói:

- Đây là v.ũ k.Ꮒ.í gì?

- Bảo bối chuyên khắc chế hung khí của ngươi!

Diệp Dương Thành lạnh lùng cười nói:

- Hôm nay, ngươi phải bỏ mạng ở đây rồi!

Dứt lời, Diệp Dương Thành vốn bị trận nổ lớn thổi bay ra hơn trăm thước, lại một lần nữa dẫn Cửu hoàn đại khảm đao đánh về phía Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế đang tràn đầy kh.ï.ế.p sợ, giữa hai đầu lông mày sát cơ đột nhiên hiện ra!

- ©.h.ế.† tiệt, bổn đế liều mạng với ngươi!

Mắt thấy Diệp Dương Thành lại một lần nữa đánh tới, sắc mặt Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế lúc xanh lúc đỏ, sau giây phút giật mình ngắn ngủi, hắn lại gầm lên giận dữ, cầm Cửu hoàn lấy mạng đao tựa hồ có chút nóng nảy động, đón nhận Diệp Dương Thành!

Cùng lúc đó, đám người Dương Đằng Phi nhào tới cũng đã tạo thành c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ với hơn năm mươi tên q.∪.ỷ vương bên phía Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, mỗi người thi triển ra bản lĩnh xuất chúng của mình, xuất chiêu tàn nhẫn giống như muốn xé đối thủ thành mảnh nhỏ!

Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế quấn lấy Diệp Dương Thành, có Hoành Động Q.∪.ỷ Đế trấn giữ một phương dần dần chiếm cứ thượng phong, mơ hồ đè ép đám người Dương Đằng Phi xung phong liều ©.h.ế.†!

- Ùng ùng...

Khi quần đấu ở đây đang đến thời điểm gay cấn, Diệp Dương Thành ở cách đó không xa rốt cục nhắm được cơ hội, một đao bổ vào sống đao Cửu hoàn lấy mạng đao của Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế, đại khảm đao mang theo chính khí cuồn cuộn lập tức c.h.é.ɱ Cửu hoàn lấy mạng đao thành hai khúc, phát ra một trận nổ mạnh kinh thiên động địa.

Mất đi v.ũ k.Ꮒ.í, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế còn chưa kịp phục hồi tinh thần, đã bị Diệp Dương Thành trở tay dùng lưỡi đao hung hăng vỗ, kêu thảm ngã bay ra ngoài...

- Khốn kh.ï.ế.p!

Nhìn thấy Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế bị thua, lại thấy Diệp Dương Thành tựa hồ muốn nhào tới c.h.é.ɱ tận g.ï.ế.✝ tuyệt, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, nhảy ra khỏi vòng tròn quần đấu, hóa thành một đạo lưu quang màu đen đánh về phía Diệp Dương Thành!

Nhưng chính vào lúc này, từ phía xa đột nhiên vang lên thanh âm của một tên nam tử:

- Đế Quân, ta tới giúp ngươi!

Thanh âm của nam tử vừa vang lên, một đạo lưu quang đen nhánh đã phá không mà tới.

- Dung Tan q.∪.ỷ vương!

Vừa thấy đạo lưu quang này, sắc mặt Hoành Động Q.∪.ỷ Đế liền thoáng vui mừng, dưới tình huống như vậy, gia tăng bất kỳ thực lực nào cũng là một việc khiến cho người ta vui vẻ, huống chi thực lực này còn là một ác q.∪.ỷ ở trạng thái q.∪.ỷ vương?

Đạo lưu quang đen nhánh xuất hiện ở vị trí cách Hoành Động Q.∪.ỷ Đế chưa đầy năm thước, phịch một tiếng hóa thành sương khói đầy trời, một giây sau lộ ra linh thể người thật mặc trường bào màu đen!

- Dung Tan q.∪.ỷ vương?

Không giống với biểu hiện vui mừng của Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, Diệp Dương Thành vừa nhìn thấy Dung Tan q.∪.ỷ vương, trong đầu liền khẽ chấn động... Điều này sao có thể?!

Hoành Động Q.∪.ỷ Đế không biết tình huống của Dung Tan q.∪.ỷ vương, nhưng Diệp Dương Thành lại biết rất rõ! Hãm sâu trong hình khu kim châm của thần ngục, trước khi hắn rời khỏi thần ngục, thậm chí còn mạnh mẽ móc ra l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, treo ở vị trí cách mặt đất 4-5m.

Hơn nữa kết giới trong thần ngục cùng với đông đảo ngục tốt, cộng thêm Hình Tuấn Phi trấn giữ, đừng nói là một q.∪.ỷ vương cao cấp như Dung Tan q.∪.ỷ vương, chính là một Q.∪.ỷ Đế sơ giai như Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, một khi rơi vào thần ngục, chỉ sợ cũng khó có thể thoát thân!

Trong đầu xẹt qua tia kinh ngạc, nhưng Diệp Dương Thành cũng hiểu lúc này còn chưa phải là thời điểm tra cứu nguyên nhân, mặc dù hắn rất muốn biết, Dung Tan q.∪.ỷ vương rốt cuộc làm thế nào thoát khỏi thần ngục?

Thực lực của đối phương lại được gia tăng, đám người Dương Đằng Phi hiện tại cũng lâm vào khổ chiến, nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, thời gian kéo dài càng lâu, uy h.ï.ế.p đối với bên phía Diệp Dương Thành cũng bên này càng lớn!

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành lập tức thu hồi ánh mắt đang chăm chú nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương, không chút chần chờ, giơ Cửu hoàn đại khảm đao trong tay, trực tiếp đánh về phía Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế đang có vẻ suy yếu!

Ngay lúc này, g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† một tên chính là làm yếu một phần thực lực của đối phương, huống chi Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế rõ ràng là một kẻ cầm đầu của đám ác q.∪.ỷ này, nếu như g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†, chỗ tốt dĩ nhiên không cần nói cũng biết.

Động thủ rất vội vàng, bởi vì Diệp Dương Thành biết, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế tuyệt đối sẽ không để cho hắn dễ dàng c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế như vậy, vốn chỉ có một mình Hoành Động Q.∪.ỷ Đế cản đường cũng đã khiến hắn có chút cau mày, nhưng bây giờ lại có thêm một kẻ có thực lực q.∪.ỷ vương cao cấp.

Như vậy, Diệp Dương Thành muốn c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế càng thêm khó khăn, nhưng bất kể cuối cùng có thể thành công hay không, cơ hội tốt như vậy, Diệp Dương Thành cũng không muốn dễ dàng buông tha!

- Hô...

Cửu hoàn đại khảm đao ngân sắc bị Diệp Dương Thành mạnh mẽ giơ qua đỉnh đầu, mang theo từng đợt tiếng xé gió làm cho lòng người kinh hãi, đánh úp về phía Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế.

- Ngươi dám!

Hoành Động Q.∪.ỷ Đế vừa thấy cử động của Diệp Dương Thành, nhất thời phát ra tiếng gầm giận dữ, không đợi Diệp Dương Thành xông ra vài mét xa, trong chốc lát hắn đã hoàn thành một tổ hợp pháp quyết, hai cánh tay rung lên, chợt quát:

- Đóng băng thập phương!

Trong thiên không phút chốc âm vân giăng đầy, nhiệt độ gần quần đảo Madeira tựa như chỉ trong nháy mắt hạ xuống dưới bốn mươi năm mươi độ, sóng biển mãnh liệt thậm chí cũng bắt đầu ngưng kết thành từng mảnh băng, thật giống như đột nhiên đến kỷ băng hà.

Chương (1-1103)